» Q.1 – Chương 1570: Quân thủ Ethan

Toàn Chức Pháp Sư - Cập nhật ngày May 3, 2025

Mạc Phàm nhiễm hắc ám vật chất lên người Sayyid, để hắn mang theo cỗ năng lượng tà dị này, thuận tiện cho hành động tiếp theo của mình.

Chờ Sayyid qua khỏi chỗ rẽ này, một tầng cái bóng của hắn lặng yên không một tiếng động trùng khớp với cái bóng chậu hoa lớn ở góc. Cả hắn lẫn hai nữ quân nhân sĩ quan kia đều không phát hiện cái bóng của Sayyid nhạt đi rất nhiều.

Không lâu sau, tiếng bước chân và tiếng nói chuyện của Sayyid dần xa. Mạc Phàm đang định từ dưới bóng chậu hoa lớn đi ra thì phát hiện đỉnh giao vị trí có một cái máy thu hình, vừa vặn đối diện chỗ mình đứng.

“Cũng may không chạy ra ngay, không thì bị bắt là lộ hết,” Mạc Phàm lẩm bẩm.

Loại căn cứ quân sự này, máy thu hình thường có người 24/24 theo dõi. Họ có thể không nhìn thấy Mạc Phàm, nhưng có thể thấy cái bóng tự mình nhúc nhích. Những người giám sát có kinh nghiệm sẽ nhận ra ngay là có Ám Ảnh hệ pháp sư xâm nhập. Tiếp theo sẽ có một đám quang hệ pháp sư đến càn quét Mạc Phàm.

Mạc Phàm lặng lẽ chờ đợi, không lâu sau nghe thấy tiếng bước chân một đám người. Họ duy trì tốc độ chậm rãi đi về phía này.

Mạc Phàm chờ cái bóng của những người này đến, lúc này mới lựa chọn thời cơ dung nhập vào cái bóng của họ, ngồi lên chuyến đi nhờ an toàn này đến một nơi khác.

So với tướng quân Gama, tính mạng của Apase quan trọng hơn nhiều. Mạc Phàm tạm thời gác lại chuyện ám sát tướng quân Gama, theo chỉ dẫn của hắc ám chi ruồi tìm kiếm Apase trong căn cứ quân sự rộng lớn phức tạp này.

Căn cứ lớn này có nhiều tầng, đường đi cực kỳ phức tạp. Đồng thời, mỗi chỗ rẽ quan trọng đều lắp đặt máy thu hình, điều này khiến cho Mạc Phàm chỉ có thể hành động dựa vào những quân nhân đi qua nơi này.

“Sao vẫn chưa có ai đến?” Mạc Phàm lo lắng dán sát vào một góc chết khuất ánh đèn.

Đến nơi này, quân nhân đi lại rõ ràng ít đi rất nhiều, xem ra nơi này cần quyền hạn cao hơn.

“Tháp ~ tháp ~ tháp ~” Ngay khi Mạc Phàm hơi mất kiên nhẫn thì, một tiếng giày da giẫm trên mặt đất lanh lảnh vang lên. Mạc Phàm nhìn theo ánh mắt, thấy một ông lão khoác quân y màu đen, một mình đi về phía này.

Quân y màu đen của lão rất lớn, gần chạm đất. Ông lão vẻ mặt nghiêm nghị tiến về phía trước. Đi gần đến chỗ Mạc Phàm thì bước chân bỗng dừng lại một chút.

Trái tim Mạc Phàm kịch liệt đập nhanh!

“Cái tên này sẽ không phát hiện ra ta đi!” Mạc Phàm thầm hoảng sợ.

“Tháp ~” Ông lão dường như đột nhiên nhớ ra gì đó mới dừng lại, vài giây sau lại tiếp tục đi về phía trước. Lúc này, Mạc Phàm cũng thuận thế dán bóng người mình lên bóng của lão.

Không biết tại sao, khi liên lụy chuyến đi nhờ này, Mạc Phàm lại hơi hối hận.

Tu vi của ông lão này hẳn là phi thường cao. Giả như lão là quang hệ pháp sư hoặc Ám Ảnh hệ pháp sư, Mạc Phàm chắc chắn sẽ bị nhận ra.

Cũng may, ông lão này không có phản ứng gì.

Ông lão đi địa phương không phải nơi Mạc Phàm muốn đến, đại khái ở cửa một phòng khách ở tầng tiếp theo. Mạc Phàm liền cùng vị ông lão đưa mình đi rất xa này mỗi người một ngả.

Sau khi thoát ly vị lão giả này, Mạc Phàm vẫn còn sợ hãi, luôn cảm giác sẽ bị lão phát hiện. Nghĩ đến vị lão đầu này nhận ra kẻ xâm nhập là mình, Mạc Phàm tuyệt không phải là đối thủ của lão.

Mạc Phàm tìm thấy cầu thang giếng sâu đi xuống tầng hầm phụ hai. Cầu thang bên trong không có quản chế, đồng thời phi thường tối, rất có lợi cho Mạc Phàm hành động.

“Băng!”

Cửa phòng khách đóng chặt. Ông lão quân y lớn tuổi hơi còng lưng đi đến vị trí giữa. Vài quan quân chờ bên trong thấy lão giả đi vào thì lộ vẻ kinh hoảng và tôn kính, vội vàng hành lễ.

“Đại quân thủ, có dặn dò gì ạ!” Quan quân quản giáo thẳng tắp thân thể hỏi.

“À, ta đại khái đi nhầm, ta đáng lẽ phải đi phòng khách tầng trên. Ai, lớn tuổi, đều hay phạm sai lầm thế,” Haken quân thủ lắc đầu nói.

“Để thuộc hạ đưa ngài đi,” Quan quân quản giáo ân cần nói.

“Không cần, các ngươi chấp hành công vụ đi,” Haken quân thủ khoát tay áo, lại lần nữa mở cửa đi ra ngoài.

Hướng về phương hướng Mạc Phàm rời đi liếc mắt nhìn, Haken quân thủ trên mặt lộ vẻ mờ mịt khó hiểu.

“Tiểu tử này chạy vào đây làm cái gì?” Haken quân thủ lẩm bẩm.

Fenner (Phân Nạp) rất sớm đã giao kế hoạch mở ra cánh cửa Minh giới lên tối cao chỉ huy. Là đại thủ lĩnh nắm toàn bộ quân bộ Cairo, Haken đương nhiên cũng biết chuyện này, đồng thời cũng xem qua thông tin đại thể về Mạc Phàm.

Haken nhận ra Mạc Phàm trốn trong bóng tối, nhưng lão không động tĩnh.

Lão cũng muốn biết Mạc Phàm lén lút lẻn vào đây có mục đích gì.

Căn cứ quân sự lòng đất phụ hai tầng

“Nơi này khí tức hắc ám rất đậm a, chẳng trách dạ sát sẽ từ từ sinh sôi,” Mạc Phàm than nhẹ một tiếng.

Khí tức hắc ám nồng đặc, Mạc Phàm càng có thể tự nhiên đi lại. Nhưng điều khiến Mạc Phàm phi thường bất ngờ là, tầng hầm phụ hai này không phải một cơ cấu quân sự, trái lại là một nhà tù hắc ám.

Nhà tù bên trong đều có lực lượng cầm cố hắc ám. Mạc Phàm đi đến trước một cửa sổ nhỏ đen kịt, ánh mắt đi vào trong tìm kiếm, lại phát hiện bên trong giam giữ căn bản không phải là người, mà là một con xà nhân cuộn mình ở góc!

Con xà nhân kia phát hiện Mạc Phàm, dùng đôi mắt tam giác mờ tối nhìn chằm chằm Mạc Phàm ngoài cửa sổ, mang theo chút tức giận.

Nó đột nhiên lao về phía Mạc Phàm, thân thể đập vào cánh cửa lao tù dày đặc, hận không thể từ song sắt nhỏ kia chui ra nuốt chửng Mạc Phàm.

Mạc Phàm theo bản năng lui lại mấy bước.

Việc một số cơ cấu ma pháp bắt sống yêu ma cũng không hiếm thấy. Như phòng nghiên cứu của Ma Pháp Hiệp Hội để nghiên cứu năng lực và tập tính của yêu ma, thường làm thí nghiệm trên cơ thể sống. Thậm chí có đồn đại khá cổ xưa cho rằng ma pháp sáng mắt của nhân loại thực ra là thu được từ yêu ma.

Mạc Phàm lui ra, tiếp tục đi về phía trước, lại phát hiện tầng hầm phụ hai này có vô số nhà lao như vậy, bên trong giam cầm yêu ma sống sót vượt quá trăm con. Trong đó có một gian nhà tù cực kỳ lớn, bên trong có một con cuồng hạt màu đỏ, thuộc về giống đẳng cấp không thấp!

“Quân đội rốt cuộc đang làm gì?” Mạc Phàm cảm thấy càng thêm không rõ.

Khí tức từ người Apase bay ra càng ngày càng gần. Mạc Phàm cuối cùng cũng tìm thấy nhà lao giam Apase ở một vị trí bị cấm chế ngăn cách.

Nhà lao này không giống lắm với những nhà tù đen kịt khác. Bên trong bày biện một loại nham tinh màu xanh, tường bốn phía cũng toàn bộ là loại nham tinh màu xanh có thể chiếu ra thân ảnh. Khí thế rộng lớn như một tòa cung điện màu xanh.

“Tháp, tháp, tháp ~~~”

Mạc Phàm còn chưa kịp thấy rõ thân ảnh bên trong thì nghe thấy tiếng bước chân truyền đến từ phía sau.

Hắn quay đầu lại, thấy một thân ảnh cao lớn khôi ngô, đôi mắt lạnh lẽo. Trong bóng tối lờ mờ, đôi mắt này đặc biệt có thần, mang theo vài phần lực uy hiếp.

Mạc Phàm lập tức đề cao cảnh giác, nhìn kỹ người đang đi về phía này.

“Ngươi đây lại cần gì chứ? Đuổi tới nơi như thế này đến. Lẽ nào ngươi không biết chuyện đã dính đến tầng cao quân đội chúng ta thì đáng lẽ nên dừng tay như vậy, hay là nói ở quốc gia ngươi xưa nay ngươi chưa từng suy nghĩ qua một số chuyện càng là tìm kiếm chân tướng, thì càng có thể có thể khiến ngươi rơi vào vạn kiếp bất phục!” Nam tử ánh mắt lạnh lùng đi đến, ngữ khí bình thản cực kỳ nói.

“Ngươi là ai?” Mạc Phàm chất vấn.

“Gama thủ trưởng, tổng chỉ huy chiến dịch lần này – Ethan. Không cần sốt sắng, ta không đến đối với ngươi làm sao, chỉ là xuống dưới cùng ngươi tán gẫu vài câu, ta biết ngươi là ai,” Ethan đi đến ôn hòa nói.

Hắn không ra tay với Mạc Phàm. Với thực lực của người này, nếu Mạc Phàm không sử dụng Ác Ma hệ thì sẽ trong nháy mắt bị hắn giết chết.

Trên người hắn không có một tia sát ý. Hắn hướng về cung điện nham tinh màu xanh kia đi đến, tay giương lên, đạo cấm chế dày đặc kia liền mở ra.

Mạc Phàm hoàn toàn không hiểu hành vi của tên này. Lúc này, Ethan quân thủ lại làm thủ hiệu mời Mạc Phàm, ra hiệu Mạc Phàm đi vào.

Mạc Phàm biết mình lúc này phản kháng cũng không có ý nghĩa gì, liền bước vào cung điện lòng đất nham tinh màu xanh này.

Quân thủ Ethan đi ở phía trước, hoàn toàn là dáng vẻ dẫn đường cho Mạc Phàm.

“Chớ sốt sắng, ta chỉ hi vọng ngươi nghe lời giải thích của ta,” Quân thủ Ethan nói.

“Với thân phận của ngươi, cũng cần xuống dưới cùng ta giải thích?” Mạc Phàm cảnh giác chất vấn.

Quân thủ Ethan cười cười nói: “Có một vị bạn cũ thiện ý nhắc nhở ta, chớ đem quả bom ngươi chọc điên lên, không thì sự việc sẽ trở nên vô cùng phức tạp.”

“Bạn cũ?” Mạc Phàm nhíu mày.

“Nàng là kẻ thù của ngươi. Ta biết ngươi là một người không giống bình thường, ta không hy vọng ngươi gây phiền toái cho ta. Ta chán ghét phiền phức. Cái phiền phức lớn Tháp Khafre đã khiến ta rất đau đầu,” Quân thủ Ethan tiếp tục đi về phía trước.

Xuyên qua mười mấy cây cột lớn tối tăm, Quân thủ Ethan đi đến một nơi bị lông ngỗng màu trắng phủ kín.

Lông ngỗng màu trắng như một tấm giường lông ngỗng to lớn, xa hoa đến cực điểm. Nhưng nằm trên đó không phải một vị công chúa Ai Cập, rõ ràng là từng con xà nhân tóc rối bù che khuất dung mạo và nửa thân trên, nửa thân dưới lại là vảy sáng lấp lánh màu đỏ – Medusa!

Đó là thiếu nữ Medusa, Mạc Phàm từng thấy. Khuôn mặt màu xanh của nàng để lại ấn tượng sâu sắc trong Mạc Phàm.

“Hí hí hí tê ~~~~~~~~~~~” Thiếu nữ Medusa ngửi thấy mùi của Mạc Phàm, nàng hơi tức giận thò thân thể ra. Thân thể của nó dẻo dai cực mạnh, có thể dùng vị trí đuôi chống đỡ dáng người dong dỏng cao hoàn toàn trên không trung, giống như bơi trong nước vậy chậm rãi bơi tới.

Mái tóc dính nhơm nhớp nhìn qua phi thường buồn nôn. Thân thể màu xanh và khuôn mặt màu xanh tuy rất gần dáng vẻ một người phụ nữ, nhưng không có chút mỹ cảm nào đáng nói.

Thiếu nữ Medusa dựa sát đến Mạc Phàm rất gần, lưỡi rắn từ khuôn mặt phụ nữ kia phun ra, nhẹ nhàng lướt qua gò má Mạc Phàm. Mạc Phàm đứng yên không hề bị lay động.

Medusa cấp hạt quân, tổ mẫu của nàng, Mạc Phàm đều đánh quá. Lại đâu sợ con thiếu nữ Medusa này. Con thiếu nữ Medusa này dù trưởng thành cũng bất quá là Hồng Xà Medusa, đẳng cấp trung trong quân chủ.

Quay lại truyện Toàn Chức Pháp Sư

Bảng Xếp Hạng

Chương 3593: Ngươi phách lối cái gì?

Q.1 – Chương 1720: Đặc thù lông vũ

Chương 3592: Bị ép tấn cấp