» Q.1 – Chương 1543: Thiếu nữ Medusa

Toàn Chức Pháp Sư - Cập nhật ngày May 3, 2025

Thối rữa không phải thập độc tố, chỉ cần không tiếp tục gặp phải Tà Nhãn soi sáng sẽ không có chuyện. Mọi người dồn dập lấy ra thuốc chữa thương, vừa khôi phục thương thế, vừa chờ đợi hừng đông đến.

Mạc Phàm sẽ không nói cho những người khác làm sao tìm kiếm dấu chân Medusa. Lúc sắp tới hừng đông, Mạc Phàm lặng lẽ để Triệu Mãn Duyên thả sa mạc uyển trùng ra, chờ đợi tin tức từ Triệu Mãn Duyên.

Không quá lâu, Triệu Mãn Duyên liền một mặt mừng rỡ chạy trở về.

Một bên Mục Bạch nhìn Triệu Mãn Duyên dáng vẻ này, ghét bỏ nói:
“Ngươi đi đái về phần cao hứng như thế sao?”

“Ngươi biết cái gì!”
Triệu Mãn Duyên lườm hắn một cái.

Ba người tập hợp lại với nhau. Triệu Mãn Duyên lấy ra một vật giống như sợi lụa. Mặt trên tuy rằng dính một ít vật kỳ quái, nhưng xem toàn thể khá bóng loáng, đẹp đẽ.

“Đây là cái gì?”
Mục Bạch hỏi.

“Thiếu nữ Medusa mới vừa cởi ra tóc, cách chúng ta rất gần! Mạc Phàm, ngươi xác định nước mắt Medusa bị treo giải thưởng đến 37 ức?”
Triệu Mãn Duyên nói.

“Ba… Ba mươi…”
Mục Bạch có chút kinh ngạc thốt lên.

“Xuỵt! ! ! ! !”
Mạc Phàm và Triệu Mãn Duyên gần như cùng lúc đó làm thủ thế cấm âm.

Mục Bạch lúc này mới mạnh mẽ đè nén nội tâm kinh ngạc, cúi thấp đầu, đè giọng nói:
“Thật sự có ba mươi bảy ức? ?”

“Là thật. Tộc xà yêu không biết làm sao, mẫu xà thu được một ít năng lực của Medusa, có thể đối với một đám người triển khai báo thù chi đồng tử. Toàn bộ Ai Cập trúng báo thù chi đồng tử không chỉ mấy người chúng ta, những người kia cũng chờ nước mắt cứu mạng.”
Mạc Phàm nói.

“Ngươi không định nói cho người học phủ châu Âu?”
Mục Bạch nói.

“Đây không phải phí lời sao? Tại sao phải chia tiền với bọn họ? Ba mươi bảy ức chia theo đầu người, mỗi người được bao nhiêu tiền chứ. Huống hồ chúng ta giúp bọn họ giải trừ lời nguyền xà đồng tử, bọn họ đã phải cảm ơn chúng ta, còn dám chạy tới chia tiền? ?”
Mạc Phàm nói.

“Đúng vậy, bình thường là rác rưởi, ngoại trừ khoác lác B cái gì cũng không biết!”
Triệu Mãn Duyên đồng tình nói.

“Thế còn Heidy?”
Mục Bạch nói.

“Heidy khá đơn thuần, chuyện như vậy trước tiên không nên nói cho nàng biết thì tốt hơn, tránh cho nàng lám lộ. Chờ sau đó chúng ta sẽ nói với nàng.”
Mạc Phàm nói.

“Ừ, ừ.”
Mục Bạch gật đầu, cũng cảm thấy khoản tiền thưởng lớn này không thể chia sẻ với người học phủ châu Âu!

“Nói cho ta vị trí, ta đi tìm trước. Nếu bắt được trực tiếp thì chúng ta rút, không bắt được thì nghĩ cách lôi kéo những người khác giúp đỡ. Vị siêu giai pháp sư Vanni kia vẫn có ích.”
Mạc Phàm nói.

Thực lực cá nhân của mấy người học phủ châu Âu đều không kém, đặc biệt là giáo viên thực tập của bọn họ là Vanni vẫn là một siêu giai pháp sư đơn hệ, lúc mấu chốt có thể chống đỡ.

Nhưng nếu tự mình có thể giải quyết, Mạc Phàm không cần thiết làm kinh động bọn họ. Chuyện phát tài như vậy vẫn là nên giữ cho mình!

Ba người không hành động cùng lúc. Làm như vậy sẽ bị người học phủ châu Âu phát hiện. Mạc Phàm giả vờ đi tìm kiếm ở gần, để những người khác ở lại đợi.

Theo lời Triệu Mãn Duyên, Mạc Phàm đi xuyên qua vài tòa cung điện cổ xưa mục nát, và ở dưới tế đàn đầy thảm thực vật đã phát hiện tóc thiếu nữ Medusa rụng xuống.

Những sợi tóc này cũng rất đáng giá. Mạc Phàm không chê thu vào nhẫn không gian của mình, sau đó lén lút thả một con sa mạc uyển trùng, tiếp tục đi theo thiếu nữ Medusa vẫn sẽ tiếp tục lột tóc.

Mạc Phàm có Ám Tước áo choàng, muốn đi lại mà không gây tiếng động ở nơi như thế này thật sự quá dễ dàng. Mặc dù có Medusa trưởng thành ở gần, Mạc Phàm vẫn có thể hoàn toàn che giấu hơi thở của mình và tránh thoát.

Triệu Mãn Duyên nói với Mạc Phàm, thiếu nữ Medusa dường như chỉ có một mình, không nhìn thấy dấu chân Medusa trưởng thành và đấu sĩ ngân xà ở gần.

“Cuối cùng cũng có lúc may mắn rồi!”
Mạc Phàm thầm mừng.

Chính hắn cũng kiểm tra một lần, gần đó quả thực không có bất kỳ tộc xà nào. Một số tộc xà quý tộc thường để các bộ hạ canh gác bên ngoài, còn nơi nghỉ ngơi thật sự của chúng thì không cho phép những sinh vật cấp thấp tới gần.

Tiền tuyến đang ác chiến, nghĩ đến Medusa cũng không nhận thức được sẽ có nhân loại thật sự chạy tới đây!

“Xì xì ~~~~~~~~~~”

Sa mạc uyển trùng dừng lại ở một điện đá bị sập đỉnh đầy ánh trăng, đồng thời cỏ dại phía dưới phấn khích gặm nuốt một đoạn vật giống như tơ lụa.

Mạc Phàm nhặt lên xem, chính là tóc của Medusa. Quan trọng nhất là trên đó còn có từng tia nhiệt lượng dư, điều này chứng tỏ tóc mới rụng xuống chưa được mấy phút!

Mạc Phàm kích động chết được. Ba mươi bảy ức lập tức sắp tới tay. Không nghĩ tới đến Ai Cập còn có thu hoạch bất ngờ. Ba mươi bảy ức đủ để hắn mua một số ma cụ, ma khí thuận tay rồi!

“Hốt ~”

Đột nhiên, ngay trong điện đá sập đỉnh đó, một cái bóng dáng nhỏ bé nhanh chóng lóe lên, dường như phát hiện Mạc Phàm, lập tức trốn đến góc điện đá.

Ánh trăng như một tấm màn từ đỉnh dốc đổ xuống, vừa vặn che khuất góc. Mạc Phàm không thể nhìn rõ thân ảnh ở góc đó, nhưng lại phát hiện một đôi mắt linh động lấp lánh hào quang kỳ dị!

“Đi ra đi, ta biết ngươi ở trong đó… Làm một giao dịch. Ngươi hoặc là tự mình khóc, cho ta một ít nước mắt, hoặc là ta sẽ đánh cho ngươi khóc!”
Mạc Phàm đi tới, đối diện với đôi mắt kia.

Medusa lớn không ở gần, Mạc Phàm đã xác nhận rồi!

Đấu sĩ bạc cũng không có, Triệu Mãn Duyên đã kiểm tra. Đây thực sự là một tiểu Medusa hoang dã gan lớn a, lại làm cho Mạc Phàm kiếm được món hời lớn!

“Anh ca ca, ngươi là người xấu sao?”
Một giọng nói rụt rè nhưng trong trẻo cực kỳ truyền ra từ nơi đó.

Mạc Phàm sửng sốt.

Tình huống gì vậy!

Thiếu nữ Medusa này biết nói tiếng người? ?

“Ngươi làm sao biết ngôn ngữ nhân loại? ?”
Mạc Phàm vô cùng kinh ngạc. Nàng nói là quốc tế ngữ, rất chuẩn!

Mặc dù bản thân Medusa là sự kết hợp giữa người và rắn, một số Medusa còn có thân thể và trí tuệ gần gũi với con người, nhưng trải qua hàng ngàn năm, chúng đã càng giống yêu ma dã thú, không hề có một chút nhân tính nào!

Tại sao thiếu nữ Medusa này lại nói chuyện, nói chuyện còn êm tai như vậy, cảm giác như tiếng chuông bạc bị gió thổi động trong rừng trúc, khiến lòng người sinh mấy phần thương tiếc.

“Anh ca ca, ta… Ta vốn là người a.”
Thiếu nữ nói.

“Đừng nói mò. Ngươi từ góc đi ra, để ta xem ngươi.”
Mạc Phàm nói.

Thiếu nữ hơi dịch chuyển thân thể, từ từ từ góc thò ra thân thể. Ánh trăng chiếu lên làn da của nàng trong sáng bóng loáng, đẹp đến như một khối bạch ngọc tinh xảo.

Nàng trong màn trăng từ từ ngẩng đầu lên, từng sợi tóc bạc mây lướt xuống. Khuôn mặt đẹp đến có chút khiến người ta nghẹt thở làm tim Mạc Phàm đập thình thịch. Ngay sau đó là cặp mắt sáng ngời cực kỳ đó, điềm đạm đáng yêu nhìn kỹ Mạc Phàm…

“Thật sự là người? ?”
Mạc Phàm ngây người, nhìn thiếu nữ này.

Thiếu nữ không dám hoàn toàn đi ra. Quần áo trên người nàng là vải rách, làn da tuy rất trơn nhưng nhìn qua quả thực có chút bẩn thỉu.

Nàng thân thể nhẹ nhàng run rẩy, nhìn qua có chút lạnh. Xương quai xanh trắng nõn dưới cổ vô cùng rõ ràng quyến rũ, loại nhu nhược đó nhìn người có chút đau lòng.

“Chuyện gì đang xảy ra, rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra?”
Mạc Phàm nhìn nàng, vẫn không thể tin được.

“Ca ca, ta không phải Medusa. Ta bị bắt tới. Nàng thích ăn trái tim của thiếu nữ. Những cô gái cùng thôn với ta đã bị nàng ăn rồi. Cái tiếp theo chắc là ta…”
Thiếu nữ nũng nịu run rẩy nói.

“Ngươi bị bắt tới?”
Mạc Phàm nói.

“Ừm, có một đám người đi vào thôn của chúng ta, họ nói họ là pháp sư, sẽ dạy chúng ta ma pháp, liền mang đi mấy người chúng ta có thiên phú. Kết quả họ là một đám kẻ lừa đảo, họ nuôi một con tiểu Medusa, mỗi tuần đến lúc nàng lột xác, chúng ta đều có một người chết đi.”
Thiếu nữ thấp giọng nói.

“Có người đang nuôi tiểu Medusa? ? Ai vậy? ?”
Mạc Phàm ngạc nhiên hỏi.

“Ta cũng không biết, họ đều bắt người cho tiểu Medusa… Ca ca, ngươi là người tốt sao?”
Thiếu nữ có vẻ hơi sợ sệt, đôi mắt đó nhìn kỹ Mạc Phàm.

“Ta ngược lại không phải người tốt lành gì, nhưng cũng sẽ không làm tổn thương ngươi. Vậy ngươi biết tiểu Medusa ở đâu không?”
Mạc Phàm hỏi.

“Nó đi uống nước, ở hồ bên kia cách đây không xa…”
Thiếu nữ nói.

“Được, ta đi tìm xem.”
Mạc Phàm nói.

“Ca ca, ngươi cứu ta ra ngoài đi, ta không muốn bị ăn thịt.”
Thiếu nữ cầu khẩn nói.

“Cái kia… Vậy cũng tốt.”
Mạc Phàm cũng không đành lòng xem một cô thiếu nữ vô tội như thế ở lại đây.

Hắn đi tới, đưa tay ra nâng thiếu nữ dậy. Thiếu nữ vẫn rất sợ sệt cuộn mình lại. Mạc Phàm cũng chỉ nhìn thấy thân thể nhỏ và khuôn mặt của nàng.

Thiếu nữ nắm lấy tay Mạc Phàm, lúc này mới cẩn thận từng li từng tí một đứng dậy. Ánh mắt nàng vẫn nhìn kỹ Mạc Phàm, dường như cũng lộ ra mấy phần cẩn thận…

Mạc Phàm đỡ nàng, đột nhiên hắn hơi dùng sức, kéo toàn bộ thân thể nhỏ bé của thiếu nữ từ chỗ tối ra ngoài, làm cho nàng hoàn toàn lộ ra dưới ánh trăng.

“Ha ha ha, ngươi coi ta ngốc à! !”
Mạc Phàm đột nhiên bắt đầu cười lớn, và với tốc độ cực nhanh đưa vật chất hắc ám xâm nhập vào thân thể thiếu nữ này, giam cầm nàng lại!

Một cô thiếu nữ chạy ra từ nơi quỷ quái này, vẫn là một thiếu nữ chỉ dám để một nửa thân thể mình lộ ra dưới ánh trăng. Không phải vì nửa thân dưới nàng là rắn thì là gì? ?

Mạc Phàm làm sao có thể tin lời nói hoang đường của nàng? Cho dù nàng biết ngôn ngữ nhân loại, Mạc Phàm cũng trăm phần trăm xác định nàng chính là thiếu nữ Medusa. Medusa lừa người nhất, các nàng thậm chí có thể khiến người ta ảo giác các nàng là phụ nữ hoàn hảo. Mạc Phàm không phải thanh niên hồ đồ tin vào truyện cổ tích, những lời quỷ quyệt của Medusa hắn sẽ tin sao? ? ?

Mạc Phàm cười lớn, cười tiểu Medusa này thật đơn thuần, lợi dụng lời nói dối cấp thấp như vậy để lừa mình.

Có thể lúc này, Mạc Phàm nghe thấy tiếng khóc.

Tiếng khóc sợ hãi của thiếu nữ.

Mạc Phàm nắm lấy nàng, mắt chuyển xuống nửa người dưới của nàng…

Mông nhỏ gầy gò, chân dài trơn bóng, và khu vườn bí mật nhỏ không đành lòng nhìn thẳng…

“Chuyện này… Chuyện này…”
Mạc Phàm lại một lần nữa ngây người. Chính xác hơn, lần này hắn có chút há hốc mồm.

Không phải rắn!

Không phải thân rắn!

Thật sự là một thiếu nữ nhanh nhẹn!

Thiếu nữ sợ hãi, khóc nức nở, nhưng lại không dám phản kháng. Mạc Phàm vừa nãy kéo thật sự quá thô lỗ!

“Ngươi thực sự là người? ?”
Mạc Phàm mặt mình cũng đỏ.

Hắn không nghĩ tới đây thực sự là một cô thiếu nữ, không phải tiểu Medusa, hơn nữa mình không bị ảo giác, nhìn thấy là thật!

“Xin lỗi, xin lỗi, ta cho rằng ngươi nói dối, ta cho rằng ngươi chính là tiểu Medusa…”
Mạc Phàm vội vàng xin lỗi nói.

Mạc Phàm lần này hoàn toàn bất lực. Nói như vậy tiểu Medusa đúng là đang ăn thịt người, hơn nữa thích ăn những thiếu nữ giống nàng, dường như như vậy có thể thúc đẩy tóc của nàng phát triển. Quan trọng nhất là còn có một đám pháp sư đang bắt sống người cho tiểu Medusa kia!

Quay lại truyện Toàn Chức Pháp Sư

Bảng Xếp Hạng

Chương 3568: Cùng chúng ta hợp tác a?

Q.1 – Chương 1704: Ma pháp của người ta mới gọi ma pháp

Chương 3567: Kiếm trảm đỉnh phong