» Q.1 – Chương 1441: Vô liêm sỉ lên như con chó

Toàn Chức Pháp Sư - Cập nhật ngày May 2, 2025

Tân khách thính phòng khách riêng nơi này được biến thành một buổi tiệc đứng khá thời thượng. Đồ ăn tự chọn, rượu được bày biện trên những chiếc bàn đá. Bãi cỏ ở một bên, bể bơi ở bên trong, đều tạo cảm giác vô cùng thích ý, phù hợp với người trẻ tuổi. Kiểu cổ kính, quy củ chỉ phù hợp với những người lớn tuổi.

“Mạc Phàm, ngươi tuy là một cái hất tay chưởng quỹ, xưa nay không tham dự chuyện Phàm Tuyết sơn, nhưng có lúc đừng một bộ một người ăn no cả nhà không đói bụng kiểu đấy. Ngươi nghĩ xem, họ hiện tại gặp phải vấn đề khó khăn không nhỏ là không thể khai thác được. Siêu giai pháp sư không thể đi vào vì có bá chủ cấp yêu ma ở gần, sẽ kinh động. Siêu giai trở xuống đi vào phần lớn là chết. Ngươi muốn đi bởi vì có thể tìm được nguyên thủy hồn chủng. Có thể thân phận của ngươi bây giờ cũng không bình thường. Giúp họ mở ra cái hỏa mạch này, ngươi được thêm một cái nguyên thủy hỏa mạch, lỗ thành ngu ngốc rồi!” Triệu Mãn Duyên nói với Mạc Phàm.

“Khà khà, phương diện này ta quả thực không hiểu lắm. Cũng may có ngươi vị công tử nhà họ Triệu này nhắc nhở.” Mạc Phàm chính mình cũng nhanh chóng hiểu ra.

Mạc Phàm vốn hào hiệp quen rồi, vì thế hắn cảm giác mình nắm được vật mình muốn, Mục gia được hỏa mạch, rất bình thường, dù sao hỏa mạch là tài nguyên của Mục gia…

Có thể nghĩ kỹ lại, quả thực mình đã muốn quá ít. Một cái hỏa mạch có thể phồn vinh một cái thế gia!

“Chủ yếu ngươi vẫn chưa ý thức được mình là Phàm Tuyết sơn chủ. Phàm Tuyết sơn cùng trước đây không giống. Rất nhiều thế lực kỳ thực đều có ý định ném cành ô-liu, chủ yếu vướng bận con lão cẩu Mục thị này rình rập, mọi người tạm thời không làm rõ ràng quá mức. Đông Phương thế gia, Mục thế gia đều không hợp với Mục thị. Trong thời kỳ này, muốn không bị thế tộc nắm mũi dẫn đi, các thế gia phải chọn đội, ôm đoàn thật chặt. Phàm Tuyết sơn là nội thành Bắc Sơn của thành căn cứ phi điểu tương lai, càng là nơi gần chiến trường Nam Hải nhất, tấc đất tấc vàng. Ta Triệu Mãn Duyên có thể dùng phía dưới của ta đảm bảo, hai lão đầu kia không quá ba ngày nhất định sẽ cho Mục Nô Hân hoặc Đông Phương Liệt liên hệ ngươi. Có đi làm khách hay không không quan trọng, họ rất cần Phàm Tuyết sơn… Đến lúc đó ngươi lại đề cập với họ chia lợi nhuận, thiếu một điểm cũng không làm.” Triệu Mãn Duyên duỗi ra ba ngón tay.

“Ta thảo, chia ba phần mười?? Có chút giở công phu sư tử ngoạm chứ??” Mạc Phàm cả kinh nói.

Hỏa mạch là đại mỏ vàng. Mạc Phàm cũng không tin Đông Phương thế gia và Mục gia chịu vô duyên vô cớ chia ba phần mười cho mình!

“Thôi vậy, nể mặt Mục Nô Kiều, đến lúc đó ngươi để Mục Ninh Tuyết nói với họ muốn hai phần mười bán đi. Các ngươi kiếm ít điểm, nhiều thêm nhân tình. Ba phần mười là phạm vi họ có thể tiếp nhận, họ sẽ đồng ý. Chỉ là Phàm Tuyết sơn còn quá nhiều nơi không thuần thục, sau này còn không ít việc cần họ hỗ trợ. Không cần thiết ép việc làm ăn đến chết như vậy.” Triệu Mãn Duyên nói rằng.

Mạc Phàm đem ý của Triệu Mãn Duyên nói cho Mục Trác Vân. Mục Trác Vân vừa bắt đầu nghe điện thoại là Mạc Phàm gọi tới, ngữ khí không tốt lắm. Rất khó để một người đàn ông có hảo cảm với người sắp bắt cóc con gái bảo bối của mình, huống hồ quá khứ còn có nhiều quan hệ như vậy.

Nhưng, sau khi nghe Mạc Phàm nói về chuyện làm ăn của Mục gia và Đông Phương thế gia, Mục Trác Vân cả người thay đổi, hận không thể hiện tại liền giết tới, lập tức đàm phán với họ!

Đông Phương thế gia và Mục thế gia đều là đại thế gia, gốc gác thâm hậu. Trước đây Mục Trác Vân muốn tìm họ làm chút hạng mục, người ta ném cũng không ném mình. Ai ngờ Mạc Phàm lần này mù tham gia chút náo nhiệt, kiếm ra hợp tác lớn như vậy.

Một khi hợp tác này được thúc đẩy, ba nhà trên cơ bản là trên cùng một chiếc thuyền rồi!

“Tuyết Tuyết ngày mai về muộn chút, về ta sẽ nói với con bé!” Mục Trác Vân có vẻ rất vui, liền nói cho Mạc Phàm Mục Ninh Tuyết khi nào ở nhà.

Vừa vặn, Mạc Phàm muốn đi Phàm Tuyết sơn một chuyến, liền tính toán lúc Mục Ninh Tuyết trở về là được.

Mạc Phàm ngày thứ hai mới xuất phát đi Phàm Tuyết sơn. Ai ngờ vẫn chưa đi, Mục Nô Hân liền phát sinh lời mời. Điều này làm Mạc Phàm không khỏi giơ ngón tay cái lên với Triệu Mãn Duyên nói:

“Lão Triệu, ngươi không đi làm gian thương thật quá đáng tiếc.”

“Cái gì gian thương, cái này gọi là mưa dầm thấm đất. Ngươi xuất thân trong gia đình như ta, ngươi cũng hiểu những thứ này. Họ nếu ngày thứ hai liền liên hệ ngươi, nói rõ hai nhà họ gặp phải cảnh khốn khó lớn hơn ta tưởng tượng. Mạc Phàm, lần này xuống hỏa táng tràng, ngươi có lòng tin không?” Triệu Mãn Duyên hỏi.

“Tiên sư nó, đó là hỏa mạch!” Mạc Phàm mắng.

“Đối với rất nhiều người mà nói, không khác gì xuống hỏa táng tràng.” Triệu Mãn Duyên nói rằng.

“Nhìn xem tài liệu, quả thực rất đáng sợ, bất quá ta không muốn bỏ qua cơ hội này. Bằng không đời ta cũng đừng nghĩ có được một cái Hỏa hệ hồn chủng thích hợp.” Mạc Phàm nói rằng.

Hỏa hệ hồn chủng rất quan trọng. Mạc Phàm chính mình không có một cái bản nguyên hồn chủng, chẳng khác nào phần cứng của mình không theo kịp hệ thống mạnh mẽ của Tiểu Viêm Cơ!

Ba hỏa hồn chủng có thể khiến thực lực Mạc Phàm tăng vọt. Nghĩ tới nghĩ lui sẽ không có nơi nào thích hợp tìm kiếm hơn là bên trong hỏa mạch.

“Vậy chính ngươi cẩn thận…” Triệu Mãn Duyên nói.

“Có ý gì?”

“Ta không đi a, cái gì có ý gì!” Triệu Mãn Duyên nói.

“Uổng ta coi ngươi là huynh đệ. Ta nhảy hố lửa ngươi không đi? Ngươi có tin ta hay không hiện tại liền nói cho Quan Khê Khê tối hôm qua mười một giờ có một cô gái dung mạo rất khá lái chiếc Lamborghini của ngươi đến dưới lầu nhà ngươi?” Mạc Phàm nói rằng.

Triệu Mãn Duyên khóe miệng giật giật, giải thích:

“Ngươi nói bậy bạ gì vậy. Ngày đó dẫn ngươi đi Bảo Sơn cùng đám phi xa đảng kia uống rượu. Uống rượu không thể lái xe, nên ta nhờ cô ấy giúp ta lái xe về.”

“Ta cũng biết a, nhưng chuyện này chính ngươi giải thích với cô ấy. Ta tin tưởng ngươi không có gọi cô ấy vào uống ít đồ, cũng tin tưởng ngươi sẽ không mở một bao tân hạnh phúc lẻ loi yêu. Ta sao cũng là biết con người ngươi.” Mạc Phàm nói rằng.

“Mạc Phàm, ngươi vô liêm sỉ lên trông giống một con chó…” Triệu Mãn Duyên nói.

Cuối cùng Triệu Mãn Duyên vẫn bị khí độ của Mạc Phàm cảm hóa. Hắn gia nhập vào chuyến đi núi Côn Luân lần này.

Mạc Phàm đem hướng đi của mình nói cho Linh Linh. Đúng như dự đoán, Linh Linh thu thập xong ba lô giống như một viên kẹo nhỏ theo lại đây. Chuyện nguy hiểm kích thích như vậy, sao có thể không gọi tới nàng!!

Có Linh Linh ở, Mạc Phàm cũng yên tâm hơn một chút. Hắn không tin tưởng lắm kế hoạch mà những người kia định ra. Xảy ra sơ suất gì, mạng nhỏ của mình nhưng phải đặt ở đó.

Đến Phàm Tuyết sơn, Mạc Phàm lúc này mới nhận ra nơi này quả thực không còn là Phàm Tuyết sơn mà mình thấy trước đây.

Trước đây Phàm Tuyết sơn là một vùng đất hoang, núi hoang. Dù ở đây tùy ý làm một vài chuyện đáng xấu hổ, cũng tuyệt sẽ không có người quấy rầy. Bây giờ Phàm Tuyết sơn đâu đâu cũng có đường, đâu đâu cũng có những tòa nhà chưa hoàn thành, đâu đâu cũng có thép, máy móc, kiến trúc pháp sư, sư xanh hóa thành phố, đâu đâu cũng có từng đoàn quân nhân, thương nhân đi hàng, pháp sư tìm kiếm kỳ ngộ…

Nơi này không còn âm u đầy tử khí. Nó giống như một trái tim đang từ bốn phương tám hướng truyền vào máu tươi, nơi trái tim phồn thịnh nhảy lên!

Quay lại truyện Toàn Chức Pháp Sư

Bảng Xếp Hạng

Chương 3401: Cuối cùng ra

Q.1 – Chương 1598: Xà phát hạt quân Medusa (trên)

Q.1 – Chương 1597: Lang tổng quản