» Q.1 – Chương 1431: Tân cách cục

Toàn Chức Pháp Sư - Cập nhật ngày May 2, 2025

Ma Đô lấy sông Hoàng Phố làm giới, chia làm Phổ Tây cùng Phổ Đông. Ma Đô căn cơ ở Phổ Tây, Phổ Đông bây giờ cũng càng ngày càng phồn hoa, trở thành một phần trọng yếu của Thượng Hải phồn hoa, như một động cơ mới, thúc đẩy thành phố phát triển nhanh hơn.

Bảo Sơn trấn ở nơi sông Hoàng Phố đổ ra biển, cũng chính là phía bắc Ma Đô – Thượng Hải. Từ nơi này nhìn xuống, vùng Phổ Đông nguyên bản bị sông Hoàng Phố chia làm hai, đứng ở phía đông, bỗng nhiên biến mất, thay vào đó là màu nước biển lam xám! Một khối đất lớn đến vậy, cứ thế biến mất. Nếu không tận mắt nhìn thấy, Mạc Phàm làm sao có thể tin tưởng!

“Hiện tại ngươi biết mực nước biển dâng lên đáng sợ đến thế nào chưa?” Triệu Mãn Duyên nói.

Mạc Phàm ngây ra gật đầu.

Trong suy nghĩ của Mạc Phàm, mực nước biển dâng lên cùng lắm chỉ là bãi biển lấn vào một chút thôi, không tính là chuyện quá lớn. Thế nhưng trên thực tế, mỗi khi mực nước biển tăng lên 1 mét đều là chuyện cực kỳ khủng bố. Cần biết thềm lục địa là dốc thoai thoải trượt xuống biển. Nếu mặt biển vuông góc tăng lên 1 mét, vùng bị nhấn chìm rất có thể là vài trăm mét, hơn nghìn mét đất. Vô số hòn đảo sẽ biến mất, bán đảo cơ bản sẽ trở thành bãi biển giáp ranh giữa đại dương mới và đại lục.

“Chuyện gì đã xảy ra, sao đột nhiên biến thành thế này?” Mạc Phàm kinh hãi hỏi.

Giống như nằm mơ, Ma Đô to lớn nói bị nuốt là bị nuốt. Nửa năm nay rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!

“Chúng ta ở Bắc nguyên chi địa thời điểm đã xảy ra. Đây cũng là lý do tại sao một phần quân lực của trấn Bắc Quan bị điều đi. Mực nước biển tăng nghiêm trọng, nuốt chửng đường bờ biển phía đông nguyên lai. Các thành phố ven biển phía đông hầu như đều bị nuốt rất nhiều. Kèm theo sự thôn phệ của đại dương này, phạm vi hoạt động của hải yêu trở nên lớn hơn. Đất liền bị nuốt, chỉ cần di chuyển vào nội lục là được. Chuyện này ai cũng không ngăn cản được. Nhưng hải yêu lại trở thành mối họa lớn nhất của chúng ta hiện tại. Toàn bộ đường bờ biển sẽ không có nơi nào an bình. Quân lực nội lục đều phải rút hết, mới miễn cưỡng giảm bớt.” Triệu Mãn Duyên nói.

“Nhưng mà… mực nước biển không có lý do gì vô duyên vô cớ dâng lên mới đúng chứ?” Mạc Phàm vẫn hơi khó tiếp nhận tin dữ đột ngột này.

“Đã có chuyên gia cho biết, cực nam chi địa, vùng Cực bắc xuất hiện biến động lớn mà chúng ta chưa từng biết, dẫn đến mực nước biển điên cuồng dâng lên. Cực nam chi địa lại chính là đại cấm khu của nhân loại chúng ta. Siêu giai pháp sư ở đó cũng cửu tử nhất sinh. Cho đến bây giờ tổ chức pháp sư nhân loại chúng ta đều chưa điều tra rõ cực nam chi địa rốt cuộc xảy ra chuyện gì… Tuy nhiên, cách đây không lâu nhận được tin tức, Anh quốc có một vị cấm chú pháp sư đã chết.” Triệu Mãn Duyên nói.

“Chết thế nào?” Mạc Phàm vẻ mặt kinh ngạc.

Cấm chú pháp sư, người mạnh đến cấp bậc này lại chết rồi.

“Đi cực nam chi địa tìm chân tướng, chết ở bên trong… Nói thật, cực nam chi địa, Saha Sahara, tam giác Bermuda, ba đại cấm địa này nhân loại thật sự không thể tùy tiện đi. Người mạnh hơn vào bên trong, cũng chưa chắc có thể sống sót trở về. Vị lão cấm chú kia của Anh quốc phỏng chừng là cảm thấy khí số đã hết, muốn làm gì đó vì tai họa đại dương lần này, kết quả vẫn chết.” Triệu Mãn Duyên nói.

Mạc Phàm trầm mặc. Hắn có nghe Bàng Lai nhắc qua cực nam chi địa. Huyết thống băng nguyên mạnh mẽ của Phi Xuyên Ngai Lang cũng chính là đến từ cực nam chi địa. Có thể khiến Mạc Phàm không ngờ tới chính là một nơi xa xôi như vậy so với đại lục nhân loại sinh sống, lại mang đến một biến động lớn như thế. Quá đột ngột, cũng quá khó có thể chấp nhận rồi!

“Ta lúc ấy cũng gần như bộ dạng này của ngươi, nhưng không có cách nào. Không tin thế nào, cảm giác nói mơ giữa ban ngày thế nào, nước biển vẫn bao trùm lên một số khu vực hoạt động nguyên lai của chúng ta, bao trùm một số thành phố và một phần thành phố. Không chỉ quốc gia chúng ta, các quốc gia đối diện biển khác cũng đều gặp phải tiếng gầm giận dữ tàn khốc nhất của thiên nhiên. Quốc gia chúng ta đã là may mắn. Đại nghị viên Thiệu Trịnh đã dành một khoảng thời gian rất dài để làm biện pháp phòng ngự đường bờ biển, giảm tổn thất xuống mức thấp nhất. Tuy nhiên, đại nghị viên Thiệu Trịnh lúc trước suy đoán là chiến lược mối họa 5 ngàn km đường bờ biển, khiến hắn không kịp ứng phó chính là, gần 2 vạn cây số đường bờ biển của quốc gia chúng ta toàn bộ luân hãm…” Triệu Mãn Duyên nói tiếp.

Mạc Phàm ngồi xuống. Hắn cảm thấy những tin tức này mình cần tiêu hóa một chút. Nói cách khác, khi bọn họ đang cùng Hắc Giáo Đình chém giết ở Bắc nguyên chi địa, Kim tự tháp, đại sự xảy ra ở phía đông chính là chuyện này. Đây thực sự là một chuyện lớn, lớn đến mức khiến người ta căn bản không biết nên đối mặt thế nào!

“Ta muốn thử tiếp nhận một chút.” Mạc Phàm tựa vào đê đá, nhìn biển dâng cao lên cực điểm này.

“Nói đến, ngươi tu luyện thế nào rồi, mấy hệ viên mãn rồi?” Triệu Mãn Duyên hỏi.

“So với chuyện này, chút tu luyện này như cái rắm vậy.” Mạc Phàm mắng.

“Đừng ủ rũ thế, vị cấm chú pháp sư đỉnh thiên lập địa nào không phải từ cấp bậc chúng ta tu luyện lên.” Triệu Mãn Duyên trấn an nói.

Từ nhỏ có giấc mơ, lớn lên có thể cứu vớt thế giới. Mạc Phàm cách đây không lâu còn đắc chí, mình đã hóa giải một cuộc khủng hoảng Kim tự tháp, bắt sống Hồng y đại giáo chủ, làm sao cũng là có cống hiến to lớn đối với nhân loại, có thể ghi vào sử sách đi. Ai biết, đại uy lực tự nhiên trực tiếp cho Mạc Phàm một cái tát to lớn!

Cục diện thế giới đã thay đổi, ngay khi bọn họ cùng Kim tự tháp phấn khởi chiến đấu, ngay khi Mạc Phàm tĩnh tu ở Parthenon thần miếu, mang đến cho Mạc Phàm một cảm giác xa lạ, hơi ngột ngạt.

“Những người kia đều là pháp sư muốn làm mưa làm gió trong thành phố cũng không thể vô tư. Bây giờ hẳn là chiến dịch giữa nhân loại chúng ta và hải yêu. Cũng không biết sẽ duy trì bao nhiêu năm.” Triệu Mãn Duyên nói.

“Nói thật, ta hơi muốn trở về sao Hỏa, Trái Đất thật sự quá nguy hiểm.” Mạc Phàm cười khổ nói.

Mạc Phàm cũng châm một điếu thuốc. Nhắc đến cũng kỳ lạ, đối mặt với một sự thật khổng lồ như vậy, hít sâu một hơi mùi thuốc lá sau, cả người lập tức thoải mái hơn rất nhiều.

Triệu Mãn Duyên đang định nói với Mạc Phàm về tình hình thành phố Phi Điểu, phỏng chừng Mạc Phàm còn không biết kế hoạch thành phố căn cứ. Điều này rất cần thiết phải nói rõ cho Mạc Phàm cái tên não tàn này. Kế hoạch này khiến giá trị Phàm Tuyết sơn trong nháy mắt tăng lên mấy trăm lần.

Vừa định mở miệng, liền nhìn thấy vài người nam nữ mặc phong cách đường phố đi tới, trong đó người dẫn đầu đeo khăn đội đầu, để lộ cánh tay, hình xăm hiển hách, khí thế mười phần.

“Thằng nhóc, chính là ngươi cho ta thằng em trúng tuyển chỉ!” Gã đàn ông khăn đội đầu đi đến trước mặt Triệu Mãn Duyên, mạnh mẽ hỏi.

Vài người phía sau lập tức lộ ra vẻ cười trên sự đau khổ của người khác. Cái Bảo Sơn này, ai còn không biết tính khí của tù ca chứ? Chọc giận hắn, người quân đội hắn cũng gọi được!

Mạc Phàm đứng một bên hút thuốc, nhìn thấy vài người này tới kêu gào, trong lòng không khỏi cảm khái.

Bất luận cục diện thế giới thay đổi thế nào, loại lưu manh não tàn, trí chướng như thế này vẫn tồn tại, đồng thời vẫn như vậy điếc không sợ súng!

Tuy nhiên, như vậy lại khiến Mạc Phàm cảm thấy quen thuộc hơn, lòng cũng thoải mái hơn mấy phần.

Quay lại truyện Toàn Chức Pháp Sư

Bảng Xếp Hạng

Chương 3368: Chém giết Tô Diệu Vinh

Q.1 – Chương 1575: Mấy người chúng ta muốn chết quen rồi

Chương 3367: Ma Hung Chú