» Q.1 – Chương 1428: Tĩnh dưỡng tu luyện
Toàn Chức Pháp Sư - Cập nhật ngày May 2, 2025
Asha Corea trợn mắt tròn xoe, trên gương mặt trắng như tuyết lập tức ửng hồng, rất mê người. Mạc Phàm thấy nàng dáng vẻ này, trong lòng thầm kinh ngạc.
Chẳng lẽ nàng thật sự cảm thấy đề nghị này rất tốt? Nếu nàng thật sự ngồi lên, đung đưa cái mông, mình rốt cuộc có nên nói thật không?
“Mạc Phàm ca ca, nếu không ta tránh một chút?” Đúng lúc này, sau lưng truyền đến một giọng nói.
Mạc Phàm biến sắc mặt, không dám tin quay đầu lại. Tâm Hạ không biết đã vào từ lúc nào. Cô gái tên Phân Ái đang đẩy nàng. Ánh mắt Phân Ái nhìn Mạc Phàm đầy khinh bỉ, còn trên khuôn mặt ngày càng xinh đẹp, khí chất của Tâm Hạ không có biểu cảm gì.
“Khanh khách lạc ~~ Tâm Hạ muội muội, ta đã nói để hắn ở chỗ này là dẫn sói vào nhà mà. Muội xem xem dáng vẻ sắc đảm bao thiên của hắn đi, ngay cả đối diện với ta, hắn còn không tu không tao như thế, huống hồ những cô hầu gái không dám cãi lời kia, tướng mạo cùng tư thái của các nàng đều không kém đâu.” Asha Corea thấy vẻ mặt đóng băng của Mạc Phàm, nhất thời cười đắc ý như một con tiểu hồ ly tinh.
Nói xong câu đó, Asha Corea đứng dậy, lâng lâng rời đi, tiếng cười quyến rũ vẫn còn vang vọng trong phòng. Mạc Phàm đau khổ lắm. Chẳng qua là cùng Asha Corea nói vài câu chuyện cười ngắn thôi mà, nào ngờ bị Tâm Hạ bắt gặp. Thế này phải làm sao đây!
“Khà khà, Tâm Hạ, ý ta là để chính nàng pha trà, đừng coi mình là khách.” Mạc Phàm lúng túng cười giải thích.
Tâm Hạ không phải đứa trẻ ba tuổi, nếu điều này cũng không hiểu, thì đã ở cạnh Mạc Phàm lâu như vậy uổng phí rồi.
“Hừ, đồ đàn ông không biết xấu hổ!” Phân Ái đẩy Tâm Hạ đến cạnh Mạc Phàm, sau đó mắng một câu rồi bỏ đi.
Mạc Phàm cũng không biết giải thích thế nào, chỉ nhìn kỹ khuôn mặt Tâm Hạ. Dù nhiều lúc Tâm Hạ mang vẻ hiền lành, nhàn nhã, điềm tĩnh, nhưng Mạc Phàm rất rõ mỗi khi nàng giận, hai má phúng phính sẽ hơi nhô lên. Lúc nhỏ trông rất đáng yêu, Mạc Phàm đã lén hôn mấy lần.
Đáng tiếc, bây giờ Mạc Phàm mà lại gần hôn, khả năng lớn là bị từ chối, thậm chí trong thời gian ngắn tự mình muốn chạm vào nàng là không thể.
“Tâm Hạ, đôi bông tai này của em đẹp thật đấy. Em xem nó lấp lánh thế nào, vừa tôn lên gò má ửng hồng, lại làm gương mặt em thêm hoàn hảo…” Mạc Phàm cảm thấy không nói gì không được, liền ra sức khen ngợi.
“Không cho nói sang chuyện khác!” Tâm Hạ nói.
“Được rồi, anh sai rồi. Anh cam đoan với em, kiên quyết không tùy tiện trêu chọc các cô gái khác.” Mạc Phàm nghiêm túc nói.
“Nói cách khác, một số cô gái nhìn qua khá thích hợp, chính đáng, ưu tú mà anh nghiêm túc, chuyên tâm, quyết định thì vẫn có thể?” Tâm Hạ chất vấn.
“Ồ, Tâm Hạ em lúc nào lại lanh lẹ thế? Anh để cho mình một đường lui mà cũng bị em phát hiện. Chà chà, thánh nữ không làm uổng, đã không cho kẻ mang ý đồ xấu lợi dụng sơ hở rồi!” Mạc Phàm nói.
“Em vẫn đang tức giận đấy!” Tâm Hạ giận dỗi nói.
“Tức gì mà tức, anh chỉ là lỡ lời thôi. Em cũng biết anh ở đây không có WIFI, không bạn bè nói chuyện, buồn tẻ lâu ngày người ta sẽ trở nên đê tiện lên. Đến bản thân anh nói gì cũng không biết, nhưng anh có thể bảo đảm, anh kiên quyết sẽ không có bất kỳ hành động thực tế nào!” Mạc Phàm nói.
“Nàng ấy có thường xuyên đến không?” Tâm Hạ hỏi.
“Ai? Asha Corea à? Ừ, rất thường xuyên đến. Anh phát hiện hình như nàng ấy cũng đặc biệt nhàn.” Mạc Phàm nói.
“Parthenon hiện tại chia làm ba phái. Một phái là người cũ, đi theo Ishisa (Y Chi Sa). Một phái bị Asha Corea thu nạp và trung thành tuyệt đối, còn một phái ủng hộ em. Hiện tại ba vị ứng cử viên chúng ta duy trì một sự cân bằng, sẽ kéo dài đến lần bỏ phiếu tiếp theo.” Tâm Hạ nói.
“Nàng ấy không tính là kẻ địch, nhưng cũng không tính là bạn. Em nên đề phòng một chút.” Mạc Phàm nói.
“Ừm.” Tâm Hạ gật đầu.
Năng lực của Asha Corea còn mạnh hơn Tâm Hạ tưởng nhiều. Huống hồ Asha Corea nhận được quá nhiều sự ủng hộ, danh chính ngôn thuận. Ishisa (Y Chi Sa) chịu một số nghi vấn và trừng phạt, còn mình ở Parthenon thần miếu chỉ là một tân binh. Asha Corea lại thu lợi không ít từ đó, người ủng hộ nàng mơ hồ đông hơn.
Ban đầu Tâm Hạ nghĩ rằng sẽ chỉ cạnh tranh với Ishisa (Y Chi Sa), nhưng hiện tại không ngờ đã biến thành tình trạng thế chân vạc.
Tuy nhiên như vậy cũng không có gì không được. Tâm Hạ tự biết mình, với sức mạnh và trí tuệ hiện tại của nàng, muốn ngang hàng với Ishisa (Y Chi Sa) là không thể. Asha Corea tham gia làm mọi thứ trở nên hòa hoãn và có cơ hội thở lấy hơi, coi như là chia sẻ một chút hỏa lực cho Tâm Hạ. Bản thân mình cũng có thể nhân cơ hội này bổ sung kiến thức, nắm giữ đủ tài nguyên và thế lực chi mạch.
“Lãnh Thanh sư tỷ thế nào rồi?” Mạc Phàm hỏi.
Linh Linh chắc chắn rất lo lắng cho chị gái Lãnh Thanh. Lãnh Tước đã bị bắt, sau khi hoàn thành toàn bộ quy trình thẩm phán, định tội xong, sẽ tiến hành phán quyết.
Minh giới đại quân kéo đến, người thật sự trả giá nhiều nhất vẫn là Lãnh Thanh. Mạc Phàm hy vọng nàng có thể bình an vô sự.
“Tình hình đã ổn định. Khoảng nửa năm nữa, nàng có thể khôi phục thành người thường. Còn tu vi pháp thuật của nàng, cần thời gian dài hơn một chút mới có thể khôi phục.” Tâm Hạ nói.
“Vậy thì tốt rồi.” Mạc Phàm thở phào nhẹ nhõm.
Thấy Mạc Phàm dáng vẻ này, Tâm Hạ mím môi. Lựa chọn ở lại Parthenon quả thật là một lựa chọn khá đúng đắn. Nếu không quay về Ma Đô, mình ngoại trừ ngồi xe lăn chờ đợi ra, hình như không làm được chuyện gì cả. Nàng không phải là không có tính tình chờ đợi, chỉ là lựa chọn này sẽ tốt hơn.
“Anh không phải thường xuyên nhắc đến Vương Tiểu Quân ở Hàng Châu sao? Tình huống của hắn tương tự Lãnh Thanh sư tỷ, vì vậy chờ em chữa khỏi Lãnh Thanh sư tỷ, anh có thể đưa hắn đến. Em sẽ để hắn tỉnh lại.” Tâm Hạ nói.
“Thật sao? Vậy thì tốt quá rồi!” Mạc Phàm lộ vẻ mừng rỡ trên mặt.
Vương Tiểu Quân bị nghị viên La Miện độc ác cực kỳ cướp đi linh hồn, đã biến thành một bộ xác lạnh được bảo quản trong Hội Nghiên Cứu Pháp Sư Hàng Châu. Chuyện này Mạc Phàm vẫn còn nhớ, mỗi lần đến Hàng Châu đều sẽ đến thăm hắn.
Tâm Hạ có thể làm cho hắn tỉnh lại, vậy thì không thể tốt hơn được nữa, điều này không phụ lòng con thiên ưng liều mình cứu chủ.
Sau khi mừng rỡ, nhìn thấy Tâm Hạ lặng lẽ ngồi bên cạnh mình, tuy nàng sắc mặt rất tốt, nhưng Mạc Phàm luôn nhìn thấy trong mắt nàng lóe lên từng tia mệt mỏi, trong lòng ngược lại có chút thương xót, mở miệng nói: “Như vậy có quá cực khổ không?”
Tâm Hạ lắc đầu nói: “Rất phong phú, làm được chút việc trong khả năng. Chuẩn bị cho cuộc bầu cử rất bận rộn, nhưng rất có ý nghĩa.”
“Anh sẽ đến đón em thường xuyên hơn.” Mạc Phàm nói.
“Ừm, chỉ cần không phải mỗi lần đều thoi thóp đến, em đều sẽ rất vui vẻ.” Tâm Hạ nói.
“Ây…” Mạc Phàm lúng túng gãi đầu.
…
…
Tác dụng phụ của hệ Ác Ma vẫn rất lớn. Mặc dù Mạc Phàm thu thập đủ tinh phách để trả nợ, nhưng vì hai lần sử dụng hệ Ác Ma cách nhau không lâu, cơ thể và linh hồn đều bị tổn thương nghiêm trọng.
May mắn hiện tại Parthenon thần miếu như là hậu viện riêng của mình vậy. Mọi loại thuốc chữa thương đỉnh cấp, lời chúc phúc hoàn mỹ nhất, lực lượng chữa trị mạnh mẽ nhất Mạc Phàm đều có thể hưởng thụ. Nếu không tu vi e sợ không chỉ là giảm một cấp đơn giản như vậy rồi!
Gánh nặng của hệ Ác Ma lên cơ thể và linh hồn quá nặng. Phỏng chừng sau này dù tích lũy đủ tà châu, trong một hai năm tới muốn sử dụng hệ Ác Ma lại là hơi khó khăn!
Không có hệ Ác Ma làm bảo đảm, Mạc Phàm cảm giác mình vẫn là đừng quá phóng túng thì tốt hơn. Dị Cắt Viện bên kia còn có một quan tòa đang theo dõi. Ngày nào đó họ thật sự cảm thấy mình là kẻ dị loại, bắt mình lại, thì không còn chỗ trống để phản kháng nữa.
Nhờ có pháp thuật hệ Chúc Phúc của Tâm Hạ giúp đỡ, tu vi của Mạc Phàm khôi phục rất nhanh. Cân nhắc đến việc tu vi của mình vẫn còn quá thấp, Mạc Phàm chữa lành vết thương xong, cũng tiếp tục bế quan tu luyện ở đây.
Tu luyện ở đỉnh phong này của Parthenon thần miếu được trời cao chăm sóc, thật sự có thể nói là hội tụ tinh hoa của Nhật Nguyệt tinh thần. Quan trọng nhất là bất kể pháp sư cấp bậc nào ở đây cũng có thể hưởng thụ vận trạch ở một mức độ nhất định.
Tiểu Nê Thu mới thăng cấp chưa lâu, Mạc Phàm đã vội vàng đi theo dấu vết của Hắc Giáo Đình, căn bản không có thời gian yên tĩnh lại tu luyện. Vừa vặn dựa vào thần quang của Parthenon thần miếu tắm rửa, nâng cao tu vi của mấy hệ một chút. Nhiều hệ như vậy, dù có tiểu Nê Thu như thần khí, cũng phải bỏ ra không ít thời gian!
Sau khi thăng cấp, tiểu Nê Thu cung cấp tốc độ tu luyện cho Mạc Phàm nhanh gấp năm lần so với trước đó. Nhớ lại lúc mới bước vào cấp cao, tiểu Nê Thu gia trì tốc độ tu luyện cho Mạc Phàm có vẻ hơi chậm. Đây cũng là chuyện bình thường, tu vi càng cao, tài nguyên năng lượng cần thiết càng khổng lồ. Ban đầu địa thánh tuyền đã sớm không đủ thỏa mãn Ngân hà của Mạc Phàm. Nếu không phải tiểu Nê Thu thu nạp lực lượng đồ đằng của Nguyệt Nga Hoàng, Mạc Phàm thật không biết mình năm nào tháng nào mới có thể có cơ hội bước tiếp lên phía trước nữa!
Mạc Phàm dự định ở lại Parthenon thêm một thời gian nữa, tiện thể đưa năm hệ của mình tu luyện đến cấp ba cao cấp, đạt đến năm hệ viên mãn.
Năm hệ cao cấp viên mãn đổi lại trước đây là một quá trình cực kỳ dài dằng dặc, nhưng bây giờ đối với Mạc Phàm là có hy vọng đạt thành. Thần quang gia trì của Parthenon thần miếu có tốc độ gấp ba, thêm vào tiểu Nê Thu gấp năm lần, tổng cộng nhanh hơn tám lần so với trước!
Lúc trước cần ba, bốn năm mới có thể hoàn thành năm hệ viên mãn, hiện tại đại khái nửa năm không tới, hẳn là có thể làm được rồi!
Hệ Hỏa cấp ba, Mạc Phàm có thể cùng Tiểu Viêm Cơ một lần nữa hợp thể.
Tiểu Viêm Cơ là thực lực đỉnh cao thống lĩnh cấp, dung hợp cùng tu vi hệ Hỏa của mình, sức chiến đấu còn phải lên một tầng nữa. Đương nhiên, nếu mình có thể thu được một Hỏa hệ hồn chủng ưng ý nhất, thì ba Hỏa hồn chủng, không biết mạnh đến mức nào!
Hệ Lôi tự nhiên là sức hủy diệt mạnh nhất của Mạc Phàm. Uy lực cơ bản của Thần Ấn Tán Dương gấp ba, phối hợp với Bạo Quân hoang lôi, lực bộc phát khủng bố gấp mười hai lần có thể thuấn sát sinh vật thống lĩnh cấp. Nếu thu nạp thêm một ít Lôi Lực vào trong cơ thể, có thể tạo ra kỹ năng hệ Lôi có uy lực gần với pháp thuật siêu giai!