» Q.1 – Chương 1325: Vô liêm sỉ Đại Lê thế gia

Toàn Chức Pháp Sư - Cập nhật ngày May 2, 2025

Chương 1325: Vô liêm sỉ Đại Lê thế gia

“Nữ nhân này là ai, trông cũng rất hợp khẩu vị của ta đấy!” Lê Linh nhìn thấy Thược Vũ đi lên đấu trường, nhếch miệng nở một nụ cười công tử bột.

“Thật lớn!” Tiểu đệ của Lê Linh trừng trừng mắt nhìn chằm chằm Thược Vũ nói.

Thược Vũ eo người và xương ngực rất tinh tế, nhưng đôi ngực kia lại tròn đầy lạ kỳ, từ phía sau cũng có thể nhìn thấy đường cong no đủ kinh người. Lê Linh là công tử nhà giàu có tiếng, vừa nhìn thấy Thược Vũ, toàn bộ hứng thú của hắn đều được khơi gợi.

Xem ra lần này đến giao đấu cũng không phải là nhàm chán. Các cô gái ở Phàm Tuyết sơn đều đẹp đến xuất chúng.

“Chính là ngươi muốn tỷ thí với ta sao?” Lê Linh đi lại, đánh giá Thược Vũ từ trên xuống dưới một lượt. Đến gần hơn, Lê Linh càng động lòng hơn, không ngờ mặt chính diện của nàng cũng xinh đẹp tiêu chí như vậy.

Đặc biệt là biểu hiện mang theo vài phần lạnh lùng kiêu ngạo, dường như bất kỳ người đàn ông nào cũng không thể thân cận được. Nhưng kiểu phụ nữ này lại làm Lê Linh thích nhất, hắn rất hưởng thụ cảm giác biến một cô gái lạnh lùng thành một con mèo xuân lãng đãng…

Thược Vũ đã đứng ở trên, ánh mắt quét qua các chưởng sự giả của các đại thế gia.

Lần này hội nghị cũng không quá đông người, mỗi thế gia có vài vị chưởng sự giả cùng với vài người trẻ tuổi, cộng thêm người của hiệp hội phép thuật Đông Hải. Giờ khắc này họ đều hiếu kỳ nhìn Thược Vũ, nhưng từng người lại lộ ra nụ cười nông cạn.

“Phàm Tuyết sơn bên trong có thể đều là một đám không có gì làm người, ngươi tuổi còn trẻ lại xinh đẹp như vậy, hà tất ở một cái sắp diệt vong tiểu gia tộc thế này. Đến Đại Lê thế gia của chúng ta đi, ta có thể cho ngươi tất cả những gì ngươi muốn: sự tôn kính và ngưỡng mộ của mọi người, sự nhìn nhận khác xưa của người thân, tài nguyên tu luyện vô kể, ma cụ ma khí xa xỉ…” Lê Linh còn chưa khai chiến, đã bắt đầu chiêu dụ.

“Tôi chưa phóng thích nửa phép thuật, làm sao anh đã xác định tôi thích hợp với Đại Lê thế gia của các anh đây?” Thược Vũ cảm thấy buồn cười, hỏi ngược lại.

“Không sao cả, ta đủ mạnh là đủ, ta quyết định muốn bồi dưỡng ai, không ai có dị nghị, Đại Lê thế gia của chúng ta không thiếu gì cả.” Lê Linh đặc biệt tự tin nói.

“Tôi không biết Đại Lê thế gia của các anh rốt cuộc thế nào, nhưng nhìn thấy anh sau khi tôi có thể tưởng tượng được Đại Lê thế gia này nhất định là một thế lực ngu xuẩn không thể cứu chữa, bất cứ lúc nào cũng sẽ diệt vong.” Thược Vũ dùng một giọng điệu rất bình tĩnh nói.

Tuy nhiên, câu nói này càng nói càng bình tĩnh lại càng khiến Lê Linh tức nổ lồng ngực!

“Dám khinh thường ta, lẽ nào ngươi không nhìn thấy trước đó những người kia căn bản không chống cự nổi ta một chiêu nửa thức sao!!” Lê Linh có chút thẹn quá hóa giận nói.

“Thấy rồi, vì vậy tôi mới càng khẳng định anh là một kẻ tự cho là thông minh nhưng thực chất là ngu ngốc!” Thược Vũ nói.

Sắc mặt Lê Linh lập tức âm trầm, ánh mắt cũng dần trở nên độc ác.

Vốn còn muốn xem trên sự hợp khẩu vị của đối phương mà nương tay, nhưng bây giờ xem ra không cho nữ nhân này nếm trải mùi vị đau khổ, nàng sẽ không thu hồi ngạo khí không nên có đó!

“Hiên chi sóng cuồng!!”

Lê Linh gọi ra đợt sóng triều mãnh liệt, đúng như cơn giận đang dâng trào trong lòng hắn.

Hạt giống linh chủng hệ thủy đặc biệt này dường như có thể làm tăng hiệu quả của bão lụt lên vài lần. Rõ ràng chỉ là ma pháp cấp trung, khí thế bao trùm còn mạnh hơn cả một số ma pháp cấp cao!

“Âm quấy nhiễu!”

Tốc độ ra tay của Thược Vũ còn nhanh hơn. Nàng dùng ngón tay gảy từng lớp trong không khí, như gảy trúng dây cung vô hình nào đó!

Tiếng dây cung không phát ra, những người xung quanh chỉ nghe thấy từng tia chấn động, thế nhưng trong đầu Lê Linh lại hoàn toàn không phải một âm thanh dịu dàng, tiếng vang dữ dội, cuồn cuộn, sắc bén đó dường như muốn làm nát bét thế giới tinh thần của hắn!!

Cơn sóng lăn cuồng mãnh liệt bắt đầu tản đi không kiểm soát, bởi vì Lê Linh căn bản không thể tập trung tinh thần để điều động sao đồ hệ thủy. Hắn che tai lại, nhưng âm thanh lại trực tiếp hình thành trong đầu hắn, căn bản không chống đỡ được…

“Thôn nịch hoa!”

Thược Vũ lập tức vận dụng ma pháp hệ thực vật cấp cao. Không xuất hiện bàn tay quỷ mộc theo lẽ thường, mà là một đóa hoa hình kèn đồng màu đỏ sẫm to lớn. Chiếc kèn đồng này lớn như miệng máu của cự thú, xuất hiện không một dấu hiệu dưới chân Lê Linh, sau đó càng ở tình huống Lê Linh căn bản không phản ứng được chút nào mà trực tiếp nuốt chửng hắn vào trong!

Trong vách hoa, vô số dịch ăn mòn chảy ra, lập tức nhấn chìm Lê Linh vào trong. Lê Linh vô cùng đau khổ nhưng căn bản không kêu lên tiếng nào, toàn thân cùng rơi xuống vực sâu hồ sâu, không cửa thoát!

“Mau dừng tay!” Lê Hồng Mi của Đại Lê thế gia quát to một tiếng, vừa phẫn nộ, vừa hoang mang.

Thược Vũ không lập tức dừng tay, nàng kiểm soát hỏa hầu, tự nhiên cũng muốn cho Lê Linh kiêu ngạo nếm thêm một chút cay đắng.

Thế nhưng, Lê Hồng Mi lại tức giận hoàn toàn. Nàng hóa thành một đạo bóng đen, với tốc độ cực nhanh đến sau lưng Thược Vũ.

Thược Vũ lập tức ý thức được nguy hiểm, dùng quang chi họa bích bảo vệ mình. Ai ngờ Lê Hồng Mi, mẫu thân của Lê Linh, trong cơn tức giận trực tiếp vận dụng ma pháp, gọi ra một tảng đá núi khổng lồ như cọc, từ phía sau đập mạnh vào lưng nàng.

Tảng đá núi cự cọc uy lực kinh người, họa bích ánh sáng của Thược Vũ trực tiếp bị đánh nát, thân thể mềm mại càng bay ra ngoài, miệng phun máu tươi…

“Vô liêm sỉ!!!” Mục Ninh Tuyết thấy cảnh này, trong lòng cũng dấy lên lửa giận.

Những người của thế gia này, hoàn toàn không xem người của Phàm Tuyết sơn là người sao? Rõ ràng là một trận giao đấu thường quy, cũng không hề nguy hiểm đến tính mạng, Lê Hồng Mi này lại ra tay hại người như vậy!

Mục Ninh Tuyết làm sao nhịn được người phụ nữ đê tiện này. Không khí lạnh lẽo đột nhiên hạ xuống, vô số bông tuyết ngưng kết thành từng mũi nhọn lạnh lẽo ác liệt, dưới bàn tay nàng vung lên, những băng trùy này thẳng tắp đâm về phía Lê Hồng Mi!

“Mục Ninh Tuyết, ngươi cố ý phá hoại quy củ sao!” Lúc này trưởng lão Linzey nổi giận quát một tiếng, uy lực hệ tâm linh của hắn trực tiếp hình thành một luồng xung kích, mạnh mẽ đánh tan ma pháp Mục Ninh Tuyết ngưng tụ.

Mục Ninh Tuyết không mạnh mẽ tấn công, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm trưởng lão Linzey.

“Rất tốt, Lê Hồng Mi ra tay làm thương bạn tôi ông không ngăn cản, tôi lấy lại công đạo ông lại chặn tôi!” Mục Ninh Tuyết xem như là hiểu rõ, lần hội nghị này chính là những người này cố ý hành động, muốn làm Phàm Tuyết sơn mất mặt!

“Lê Hồng Mi chẳng qua là yêu con nóng vội, ngươi ra tay khiêu khích thế này, lại không hợp quy củ rồi!” Linzey nói.

Lúc này, Lê Hồng Mi đã cứu Lê Linh ra khỏi thôn nịch hoa. Lê Linh toàn thân ướt nhẹp chật vật, tóc y phục đều rách nát cực điểm, cùng dáng vẻ hăng hái trước đó tự nhiên là như hai người khác nhau, không ít người còn bật cười.

Lê Linh tức đến run cả người, hắn làm sao nghĩ tới mình lại bị một người phụ nữ dễ dàng đánh bại.

“Con không sao chứ, mẹ giúp con dạy dỗ nha đầu này!” Lê Hồng Mi nói.

Thương thế của Thược Vũ không quá nặng, nàng đứng dậy, lau vết máu khóe miệng, không những không giận mà còn cười nói: “Hóa ra là một đứa trẻ còn chưa lớn cần mẹ bảo vệ, chẳng trách rõ ràng kém cỏi như vậy còn ra vẻ ghê gớm.”

Lê Linh nghe được câu này, càng tức giận đến muốn bùng nổ rồi!

Hắn hất tay Lê Hồng Mi ra, giận dữ nói với Thược Vũ: “Trở lại, ta chỉ là không nghĩ tới ngươi là Ma Pháp sư hệ Âm!”

“Trở lại một ngàn lần ngươi cũng không phải đối thủ của ta!”

Quay lại truyện Toàn Chức Pháp Sư

Bảng Xếp Hạng

Chương 3219: Vô Trần Không

Q.1 – Chương 1476: Lý do an toàn vẫn là đeo

Chương 3218: Đoạt mệnh