» Chương 261: Đỗ Huyết Mai, ngươi đi ra!
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - Cập nhật ngày April 26, 2025
Chương 261: Đỗ Huyết Mai, ngươi đi ra!
Thậm chí hắn có loại cảm giác mạnh mẽ hơn, mình chẳng những có thể dùng một ý niệm áp chế tất cả mọi người, mà còn có thể sau một ý niệm, phát ra huyết khí của bản thân, khiến cho tất cả những người tu hành mượn nhờ Huyết Tổ, chiến lực bản thân trong phút chốc tăng vọt.
Nghĩ đến đây, nhịp tim Bạch Tiểu Thuần càng thêm gia tốc. Hắn trợn mắt nhìn, trong đầu không khỏi hiện ra hình ảnh mình vẫy tay, toàn bộ Huyết Khê tông toàn bộ hoảng sợ.
Nhưng ngay sau đó, hắn liền nghĩ đến một hình ảnh khác. Trong hình ảnh kia, hắn sau khi đưa tay, người Huyết Khê tông điên cuồng muốn đến diệt sát mình. . .
“Huyết. . . Huyết Ma!! Trời ạ, ngươi thế mà. . . trở thành Huyết Ma!!” Trong lúc Bạch Tiểu Thuần đầy đầu các loại hình ảnh, Dạ Táng tận mắt thấy tất cả những điều này, run rẩy phát ra tiếng hét không thể tin được.
Huyết Ma, tồn tại trong truyền thuyết của Huyết Khê tông, có thể làm nên Huyết Khê tông, cũng đồng dạng có thể hủy diệt Huyết Khê tông!
Âm thanh này truyền vào tai Bạch Tiểu Thuần, Bạch Tiểu Thuần thở sâu, thần sắc bỗng nhiên nghiêm túc.
“Nói nhỏ chút!” Hắn vỗ Trữ Vật Đại, theo bản năng nhìn xung quanh, nội tâm dâng lên kích động đồng thời, cũng đầy lo lắng.
“Mục tiêu ban đầu của ta, là trở thành Đại trưởng lão a. . . Kết quả lại trở thành Huyết Tử. Huyết Tử thì cũng thôi đi, không nghĩ tới cuối cùng lại trở thành Huyết Ma. . .” Bạch Tiểu Thuần trong lòng nhịn không được đắc ý đồng thời, cũng nhíu mày khổ sở.
Dù sao sự tồn tại của Huyết Ma, có lẽ có một bộ phận người tán đồng, nhưng nhất định vẫn có không ít. . . Không muốn có Huyết Ma sinh ra, nhất định sẽ không tiếc đại giới diệt sát!
“Nhất định không thể để cho người Huyết Khê tông biết. . . Ai, quá ưu tú, thật sự là buồn rầu a.” Bạch Tiểu Thuần cảm khái, hất cằm lên, tiểu tay áo hất lên, thần sắc lộ ra vẻ cao thủ cô tịch.
“Bạch Tiểu Thuần ta trong nháy mắt, Huyết Khê tông tan thành mây khói. . .” Bạch Tiểu Thuần cảm khái, chuyện mình làm không được tại Linh Khê tông, thế mà tại Huyết Khê tông nơi này, thật. . . có thể làm được.
Hồi tưởng lại từng cảnh tượng mình đi vào Huyết Khê tông sau, Bạch Tiểu Thuần cảm khái càng nhiều, cho đến khi nghĩ đến khuôn mặt Đỗ Lăng Phỉ dưới mặt nạ của Huyết Mai, hắn thở sâu, trong mắt lộ ra một vòng tinh mang.
“Huyết Mai. . . Đỗ Lăng Phỉ!” Bạch Tiểu Thuần thở sâu, dựa vào truyền thừa trong cơ thể, hắn tiến về phía trước một bước. Lập tức ở trước mặt hắn, trực tiếp xuất hiện một cái vòng xoáy. Bước vào vòng xoáy trong nháy mắt, thân ảnh Bạch Tiểu Thuần biến mất.
Lúc xuất hiện, thình lình ở bên ngoài thân thể Huyết Tổ, giữa không trung Huyết Khê tông, tại trên gương mặt khổng lồ thuộc về hắn do huyết khí hình thành.
Theo sự xuất hiện, trong Huyết Khê tông, vô số người đang chờ đợi các loại suy đoán. Giờ phút này thấy được thân ảnh Bạch Tiểu Thuần sau, lập tức truyền ra tiếng kinh hô.
“Đi ra!!”
“Hắn tại trong thân thể Huyết Tổ dừng lại thời gian so với Huyết Tử khác trước đây lâu hơn rất nhiều, chẳng lẽ là có tạo hóa khác?”
“Hả? Cảm giác Dạ Táng này, tựa hồ mạnh hơn không ít so với trước đây. . .”
Tống Khuyết đắng chát, Hứa Tiểu Sơn hít khí, Thần Toán Tử trong đám người, tâm thần đều đang run rẩy. Vô số ánh mắt, trong nháy mắt này đều ngưng tụ trên thân Bạch Tiểu Thuần. Ai nấy đều nội tâm các loại suy nghĩ chập trùng, nhất là đám người Trung Phong, càng là thân thể run lên. Uy áp đến từ trên người Bạch Tiểu Thuần, khiến cho bọn hắn không thể không cúi đầu xuống, thậm chí có một số trực tiếp quỳ xuống lạy.
Toàn bộ Huyết Khê tông, toàn bộ chấn động. Bạch Tiểu Thuần đứng giữa không trung, thấy được thái độ của những đệ tử Huyết Khê tông đối với mình. Loại cảm giác bị vạn chúng chú mục, khiến hắn rất hưởng thụ. Nếu là đổi lúc khác, hắn nhất định là muốn bày ra dáng vẻ tiền bối, nhưng hôm nay hắn không để ý đến, mà là nhìn về phía Tổ Phong của Huyết Khê tông.
Ở nơi đó, hắn có thể cảm nhận được khí tức của Huyết Mai.
Trở thành Huyết Tử cũng tốt, trở thành Huyết Ma cũng được, nội tâm Bạch Tiểu Thuần vui sướng tuy có, nhưng lại cũng không phải là mãnh liệt như trong tưởng tượng. Tất cả những điều này, chỉ vì sự xuất hiện của Đỗ Lăng Phỉ.
“Huyết Mai. . . Đỗ Lăng Phỉ!” Bạch Tiểu Thuần thở sâu, trầm mặc.
Huyết Mai là Đỗ Lăng Phỉ. Chuyện này, cứ việc Bạch Tiểu Thuần trước đó không có nửa điểm đoán trước, nhưng giờ phút này hồi tưởng, tựa hồ cũng có thể giải thích thông.
Trầm mặc một lát, hai mắt Bạch Tiểu Thuần lóe lên, thân thể hóa thành một đạo cầu vồng, thẳng đến Tổ Phong mà đi. Theo hắn đến gần, từng đạo thần thức từ Tổ Phong tràn ra, ngưng tụ trên người Bạch Tiểu Thuần, nhưng lại không có ngăn cản hắn đến.
Rất nhanh, Bạch Tiểu Thuần liền đến gần Tổ Phong, không chút do dự, trực tiếp đạp vào. Dựa theo cảm ứng trong cõi U Minh khí tức của Huyết Mai, trực tiếp liền đi tới bên ngoài động phủ của Huyết Mai.
Xung quanh động phủ của Huyết Mai, là một mảnh rừng mai. Cửa lớn động phủ đóng lại, giống như Huyết Mai ở trong đó, không muốn gặp bất kỳ ai.
Tại bên ngoài rừng mai này, Bạch Tiểu Thuần nhìn qua cửa lớn động phủ. Hắn muốn đi gặp một lần Huyết Mai, hắn muốn đến hỏi đối phương một vấn đề!
Vấn đề này, từ sau khi Đỗ Lăng Phỉ mất tích năm đó, cho đến khi chưởng môn Trịnh Viễn Đông nói ra thân phận ám tử, liền từ đầu đến cuối như một cây gai, đâm vào lòng Bạch Tiểu Thuần.
Hắn muốn biết, nếu như tất cả tại Linh Khê tông đều là đối phương cố ý giả tạo, vậy thì sự việc tại Lạc Trần sơn mạch khiến hai người quan hệ chân chính thăng hoa, rốt cuộc. . . là thật hay giả!
“Huyết Mai, đi ra gặp ta!!” Bạch Tiểu Thuần tại bên ngoài động phủ của Huyết Mai, bỗng nhiên mở miệng, âm thanh truyền ra, quanh quẩn bốn phía. Người trên Tổ Phong lúc này đều đang chú ý Bạch Tiểu Thuần, cũng đều nghe được lời nói của hắn.
Trong động phủ, Huyết Mai tự nhiên cũng nghe thấy, nhưng mặc cho Bạch Tiểu Thuần đợi ở bên ngoài đã lâu, cũng vẫn không có bất kỳ âm thanh nào từ trong động phủ truyền ra.
“Đỗ Huyết Mai, đi ra gặp ta!!” Bạch Tiểu Thuần mở miệng lần nữa. Lần này âm thanh mạnh mẽ hơn. Những lão tổ và Thái Thượng trưởng lão trong Tổ Phong, còn có Huyết Phách bế quan, cũng đều càng thêm chú ý.
Bọn hắn không biết giữa Huyết Mai và Dạ Táng rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, nhưng tựa hồ cũng có thể tưởng tượng được ra, Dạ Táng có thể trong lúc Huyết Mai và Tống Quân Uyển tranh đoạt, trở thành Huyết Tử, nhất định là đã xảy ra một vài chuyện.
Thời gian trôi qua, cho đến khi qua vài canh giờ, trong động phủ của Huyết Mai vẫn không có bất kỳ âm thanh nào truyền ra, vô cùng yên tĩnh. Bạch Tiểu Thuần tại bên ngoài rừng mai, thần sắc chậm rãi ảm đạm xuống.
Đắng chát trong lòng, Bạch Tiểu Thuần lắc đầu, nhìn thật sâu một chút vào động phủ trong rừng mai, sau một lúc lâu quay người, đi xuống núi. Đã đối phương không muốn gặp mình, Bạch Tiểu Thuần cũng không muốn tiếp tục lưu lại nơi đây.
Còn không chờ hắn đi xuống Tổ Phong, một đạo cầu vồng từ trên Tổ Phong bay ra, thẳng đến Bạch Tiểu Thuần mà đến, hóa thành một bóng người xuất hiện ở trước mặt hắn, chính là Tống Quân Uyển.
Bước chân Bạch Tiểu Thuần dừng lại. Lúc ngẩng đầu nhìn về phía Tống Quân Uyển, hai người ánh mắt nhìn nhau sau, Bạch Tiểu Thuần nhìn ra sự phức tạp của Tống Quân Uyển. Mặc dù là nàng đã cho Bạch Tiểu Thuần lệnh bài, đã từng nói dù đối phương trở thành Huyết Tử, cũng đừng để Huyết Mai thành công, nhưng giờ phút này gặp nhau lúc, loại suy nghĩ phức tạp kia, vẫn như cũ nhịn không được dâng lên.
“Ta. . .” Bạch Tiểu Thuần vừa muốn mở miệng, Tống Quân Uyển thở sâu, cúi đầu về phía Bạch Tiểu Thuần.
“Tống Quân Uyển, bái kiến Huyết Tử. Còn xin Huyết Tử dời bước, lão tổ Tống gia của ta cho mời!”
Bạch Tiểu Thuần trầm mặc, đặt chuyện của Đỗ Lăng Phỉ xuống đáy lòng, không đi tiếp tục suy tư, mà là thở sâu. Hắn hiểu được, chuyện mình trở thành Huyết Tử, cứ việc đã thành sự thật, nhưng nếu như Huyết Khê tông không thừa nhận, vậy thì cục diện lại bởi vậy thay đổi.
“Mục đích của ta đến Huyết Khê tông, là thu hoạch được thứ vĩnh hằng bất diệt kia. . . Nếu Đỗ Lăng Phỉ đối với người nói ra thân phận của ta thì cũng thôi đi, nếu là không có nói, vậy thì cửa lão tổ Tống gia này, ta nhất định phải gắng sức vượt qua!” Bạch Tiểu Thuần suy nghĩ rất rối bời, miễn cưỡng giữ vững tinh thần, sau khi nhẹ gật đầu về phía Tống Quân Uyển, cùng Tống Quân Uyển cùng nhau, đi đến động phủ của lão tổ Tống gia trên Tổ Phong.
Trên đường đi Tống Quân Uyển trầm mặc, Bạch Tiểu Thuần cũng không biết nên nói cái gì, cho đến khi đến bên ngoài động phủ lúc, Tống Quân Uyển dừng bước, quay đầu nhìn thật sâu Bạch Tiểu Thuần một chút.
“Chuyện ta hứa với ngươi, sẽ không thay đổi ý. Nơi lão tổ ta đã bàn giao kỹ càng. Trong lòng ta, ngươi đã là Huyết Tử. Về phần lão tổ nơi đó như thế nào đối đãi việc này, ngươi có thể hay không chính thức trở thành Huyết Tử, ta đã hết sức.”
Bạch Tiểu Thuần nhẹ gật đầu, lần nữa thở sâu sau, đáy lòng cắn răng một cái, đi vào trong động phủ phía trước. Tại lúc hắn bước vào, Tống Quân Uyển chần chờ một chút, nhanh chóng truyền âm nói ra một câu.
“Thân phận Huyết Tử, trong Huyết Khê tông, cũng có vài lần bị người ngoài ý muốn thu hoạch được. Ngươi. . . có thể cường thế một chút.” Nói xong, Tống Quân Uyển quay người rời đi.
Bạch Tiểu Thuần nhìn Tống Quân Uyển một chút, lúc cất bước, đã bước vào trong động phủ. Đi vào, rất nhanh liền đi tới đại sảnh bên trong động phủ. Vừa mới đi vào nơi này, hắn liếc mắt liền thấy được lão tổ Tống gia đang khoanh chân ngồi trên một bệ đá phía trước!
Lão tổ Tống gia ngồi ở đó, khuôn mặt già nua cho người ta một cảm giác tuế nguyệt. Xung quanh có ba động vô hình, tạo thành uy áp, bao phủ bốn phía. Đồng thời, tại khoảnh khắc Bạch Tiểu Thuần tiến vào, uy áp này giống như bị ảnh hưởng, lại thẳng đến Bạch Tiểu Thuần mà tới.
Rầm rầm rầm!
Uy áp tu vi đến từ lão tổ, vào thời khắc này, bỗng nhiên giáng lâm trên người Bạch Tiểu Thuần, khiến cho bước chân Bạch Tiểu Thuần run lên, hô hấp dồn dập, như bị vô số đỉnh núi đè xuống, thân thể không tự chủ được vận chuyển tu vi, toàn lực chống cự.
Sự chống cự này chỉ là trong chớp mắt, uy áp liền bỗng nhiên biến mất. Sự đè ép này vừa thu lại, khiến cho lực lượng tu vi của Bạch Tiểu Thuần, như ngựa hoang mất cương, không bị khống chế bạo phát đi ra. Phía sau hai tôn Thiên Yêu Thân, lập tức huyễn hóa, tu vi Trúc Cơ trung kỳ trong cơ thể, cũng theo đó tản ra.
Ngay tại khoảnh khắc này, lão tổ Tống gia đang khoanh chân ngồi trên bệ đá, hai mắt bỗng nhiên mở ra, hai đạo tinh mang từ trong mắt hắn tuôn ra, trực tiếp rơi vào trên thân Bạch Tiểu Thuần, phảng phất muốn đem hắn từ trong ra ngoài, thấy rõ toàn bộ.
May mắn lực lượng của mặt nạ nghịch thiên, vào thời khắc này, cứ việc Bạch Tiểu Thuần tu vi mất khống chế, vẫn như trước duy trì ẩn tàng, khiến cho ánh mắt của lão tổ Tống gia, sau khi cẩn thận quan sát Bạch Tiểu Thuần một phen, tựa hồ không tra ra manh mối, chậm rãi thu hồi.
Tất cả những điều này, chỉ là thời gian vài hơi thở, nhưng đối với Bạch Tiểu Thuần mà nói, cực kỳ dài lâu. Trán hắn có mồ hôi chảy xuống, cho đến khi ánh mắt lão tổ Tống gia thu hồi, Bạch Tiểu Thuần mới hít một hơi dài, ôm quyền cúi đầu thật sâu.
“Dạ Táng, bái kiến lão tổ.”