» Q.1 – Chương 1114: Không nhìn phòng ngự hủy diệt

Toàn Chức Pháp Sư - Cập nhật ngày May 1, 2025

Chương 1114: Không nhìn phòng ngự hủy diệt

“Thụy Địch, xem ra bọn này người phương Đông cũng không phải rất coi chúng ta là gì cả.” Ở đội ngũ nước Đức, một cô gái có vài nốt ruồi rõ ràng trên mặt nói.

Lời của cô gái có nốt ruồi khiến mọi người đều hiểu, đơn giản là đội hình của đội Trung Quốc nhìn qua không mạnh lắm.

Đại quyết chiến, mỗi quốc gia về cơ bản đều sẽ dốc trăm phần trăm sức lực. Trung Quốc năm nay cũng coi như hắc mã, giết vào đến đại quyết chiến, nhưng làm nhiều năm như vậy đều không bước vào đến đại quyết chiến. Trận đầu không toàn lực ứng phó, ngược lại lỏng lẻo tùy tính như vậy, người Đức đều không hiểu đám người phương Đông này rốt cuộc suy nghĩ gì.

Chẳng lẽ thật cho rằng chỉ với mấy người này cũng có thể chống lại với những dân tộc cổ xưa, cường đại, rất ít nếm mùi thất bại như bọn họ?

“Bọn hắn không phải thích bảo tồn thực lực sao, vậy chúng ta liền để bọn hắn nếm thử sự lợi hại của chúng ta. Không cho bọn hắn có cơ hội thay thế, một hơi đánh tàn phế cả năm người đội hình của bọn hắn, hạ gục trận chiến. Như thế, chúng ta có thể bảo tồn nhiều ma lực hơn cho trận đấu ngày mai.” Pháp sư băng đến từ Munich nói.

“Không nên khinh thường, đối phương rất có thể cố ý thăm dò chúng ta.” Đội trưởng khá cẩn thận Jonsson nói.

Năm người hai bên cách nhau một trăm năm mươi mét, mà toàn bộ chiến trường cát vàng đường kính cũng đạt tới ba trăm mét có dư. Bước vào trong đó, giống như lạc vào một sa mạc, rõ ràng là một Venice được nước bao quanh, lại lộ ra khô ráo, nóng bức chi khí!

Chiến trường mô phỏng tương đương chân thực. Tuyển thủ hai bên lần lượt đứng trên hai ngọn đồi, đồi núi nhấp nhô không lớn lắm. Theo ma pháp của hai bên bắt đầu tuôn trào, những hạt cát lắng đọng trên đồi cũng chậm rãi bay lên.

Ở phía nước Đức, luồng ma pháp đầu tiên tuôn trào chính là đỉnh núi chi phong gào thét lạnh thấu xương. Đỉnh núi chi phong không ngừng lượn vòng, hút lấy hạt cát…

Hạt cát càng ngày càng nhiều, dần dần phía trên đội ngũ nước Đức hợp thành từng đám mây cát. Mây cát hiển nhiên cũng được một pháp sư nào đó khống chế, hỗ trợ lẫn nhau với phong lực, khiến đội ngũ nước Đức có được một sự bảo hộ khổng lồ!

“Bọn hắn quả là biết lợi dụng hoàn cảnh, xem cát bảo của ta!” Triệu Mãn Duyên cũng không kém cạnh, chân hắn dẫm mạnh lên đồi cát, lấy lực chưởng khống của mình để hạt cát màu vàng kim dưới chân tạo thành từng bức tường cao kiên cố, cuối cùng tạo hình như lô cốt cát.

Năm người đội Trung Quốc đứng trên lô cốt cát, cũng giống như đứng trong cứ điểm phòng ngự. Những ma pháp hủy diệt kia muốn làm bị thương họ, trước hết phải phá hủy tòa điêu khắc cát này!

“Thổ chi ấn ký!” Triệu Mãn Duyên lại mở ra ma khí, khuếch tán năng lượng chiếc nhẫn có thể tăng cường uy lực ma pháp hệ thổ.

Những ấn ký chiếc nhẫn này chính là hàng rào ma văn kiên cố, có thể gia cố hai thành!

“Cái lô cốt cát này của ngươi xây hơi xấu.” Tương Thiểu Nhứ bình luận một câu.

“Mẹ nó chứ cũng không phải kiến trúc sư, chắc khỏe là được, làm gì mà quan tâm hình dáng. Chúng ta đàn ông có chút bộ vị cũng rất xấu đấy thôi, nhưng dễ dùng!” Triệu Mãn Duyên nói.

Tương Thiểu Nhứ “xì” một tiếng khinh miệt, không nói chuyện với loại người lưu manh này nữa.

Tương Thiểu Nhứ tin chắc rằng mối quan hệ giữa Mạc Phàm và Triệu Mãn Duyên sở dĩ thân thiết như vậy, nhất định là do linh hồn bẩn thỉu của hai người đã đạt đến đỉnh cao và cùng chung chí hướng!

“Là cấp thứ hai Thiên Diễm Lễ Tang – Địa Ngục Hỏa!” Nam Giác nhìn lên chỗ cao, lập tức nói với mọi người.

Thiên Ngẫu Lễ Tang – Diễm Vũ bậc thứ nhất là mưa rào hỏa diễm nhỏ rơi xuống, sau đó tiếp xúc đến vật thể lập tức bốc cháy dữ dội hình thành một vùng biển lửa lớn.

Mà Thiên Diễm Lễ Tang – Địa Ngục Hỏa lại hoàn toàn khác biệt. Trên bầu trời chỉ có một viên Địa Ngục Hỏa thạch, khi nó càng tiếp cận mặt đất, sẽ phát hiện ngọn lửa Địa Ngục này vô cùng to lớn. Cả viên đá lửa thậm chí còn phát ra tiếng gào thét giống như quỷ Địa Ngục! !

Khác với ngọn lửa đỏ thường thấy, viên đá Địa Ngục Hỏa lễ tang này hiện ra màu xanh lá cây đậm, và vầng lửa hình thành bên ngoài Địa Ngục Hỏa thạch cũng hoàn toàn là xanh lục! !

“Oanh ~~~~~~~~~~! ! ! !”

Một tiếng vang thật lớn, Địa Ngục Hỏa thạch dâng lên thủy triều cát kinh người. Cát sỏi bay lên không trung dưới ngọn lửa xanh lục này trực tiếp biến thành hư ảo, bao gồm cả lớp phòng ngự vững như thành đồng mà Triệu Mãn Duyên đúc, cũng tan rã trong khoảnh khắc đó!

Vầng lửa của Địa Ngục Hỏa nổ tung, bốc lên sóng xung kích Địa Ngục Hỏa khủng khiếp. Uy lực quét sạch nửa đấu trường, làm rung chuyển kết giới bên ngoài!

Bên phía đội Trung Quốc, một mảnh hỗn loạn.

Đội hình của họ đều trở nên tan tác dưới ngọn lửa sức mạnh khổng lồ này. Không ai ngờ đội ngũ nước Đức thậm chí không có một ma pháp thăm dò thông thường, mà trực tiếp thi triển ra kỹ năng hệ Hỏa sức mạnh kinh người như vậy.

Sóng Địa Ngục Hỏa trào lên rất lâu sau mới cuối cùng bình tĩnh lại. Triệu Mãn Duyên mặt mũi đầy cát đất, trên người đã có dấu hiệu bỏng.

“Chết tiệt, gã này làm sao có thể dễ dàng phá tan phòng ngự của ta!” Triệu Mãn Duyên tức giận chửi.

Triệu Mãn Duyên và Mạc Phàm cũng đã đối luyện qua, ngay cả ma pháp của Mạc Phàm cũng không thể dễ dàng đánh sập phòng ngự của hắn. Gã người Đức kia dựa vào cái gì mà làm được?

“Ngươi cái pháp sư phòng ngự này có thể phế hơn nữa sao!” Mục Đình Dĩnh tóc tai bù xù, vô cùng phẫn nộ nói.

“Gã pháp sư hủy diệt kia có chút không ổn, Triệu Mãn Duyên, lần sau ngươi nếu lại gia cố một tầng.” Ngải Giang Đồ nói.

“Gã đó thế nhưng một chiêu giải quyết được Minh Bộ Tùng. Ma pháp của hắn bên trong khẳng định còn giấu giếm gì đó, khiến cho kỹ năng phòng ngự trở nên rất yếu ớt.” Nam Giác nói.

“Lại tới, gã này hoàn thành tinh đồ thật nhanh!”

Ngọn lửa màu xanh lục sâm lại một lần xuất hiện. Lần này lửa không còn từ trên trời đến, mà tạo thành trường hỏa mãng dài, thân thể vạm vỡ, hình thể khổng lồ bay nhào tới! !

Hỏa mãng chỉ có một con, nhưng con hỏa mãng này lại thật như yêu vật khổng lồ như vậy, toàn thân bốc cháy lên ngọn lửa xanh lục sâm, há miệng lớn, thân thể dài dòng thiêu đốt mấy chục mét!

“Ta không tin ngươi còn có thể phá vỡ phòng ngự của ta, Thiên Màn Hoa Hạ!” Triệu Mãn Duyên cũng nổi giận, quanh thân nổi lên tinh đồ nước thanh tịnh rực rỡ.

Ánh sáng tinh đồ lóe lên, một đạo kết giới Thiên Màn đứng thẳng lên. Thủy tinh màu xanh lam hoàn toàn càng khiến Thiên Màn Hoa Hạ tràn đầy lực phù hộ.

“Đồ Đằng Ấn Ký!” Triệu Mãn Duyên lần này không giữ lại chút nào, hắn kêu gọi ra lực lượng trong chiếc mõ cụ.

Hàng rào Đồ Đằng hiện ra hình dạng văn tự cổ xưa, một nét bút một nét vẽ khắc ấn lên kết giới Thiên Màn Hoa Hạ mà Triệu Mãn Duyên phóng ra!

“Hồn chủng hệ Thủy, lại có hàng rào Đồ Đằng gia cố năm mươi phần trăm kiên cố, ta ngược lại muốn xem xem ngươi làm sao phá!” Triệu Mãn Duyên cũng lên tính tình.

Thông thường mà nói, phòng ngự cao hơn hủy diệt. Trong cùng cấp, ma pháp hủy diệt khó mà đánh xuyên phòng ngự pháp thuật cùng cấp. Triệu Mãn Duyên biết đối phương là pháp sư hủy diệt tài năng xuất chúng nhất trên giải đấu tranh bá học phủ thế giới lần này, nhưng hắn tin chắc rằng mình tuyệt đối có thể khiến hắn cảm thấy tuyệt vọng!

“Hô hô hô hô hô ~~~~~~~~~~~~~”

Hỏa diễm cự mãng màu xanh lục sâm đánh tới, kết giới nước lập tức lung lay. Ngay khi Triệu Mãn Duyên cho rằng con hỏa diễm cự mãng này nhất định sẽ tan rã, thân thể hỏa mãng lại xuyên qua kết giới Thiên Màn Hoa Hạ, lao thẳng tới đám người đội ngũ!

“Triệu Mãn Duyên, ngươi lại làm cái gì! ! !” Mục Đình Dĩnh gầm lớn.

Hỏa mãng đánh tới, lại là một vùng đất hoang vu, lại là một mảnh hỗn loạn. Đội ngũ Trung Quốc lập tức trở nên không có chút đội hình nào có thể nói, để tránh né hỏa diễm cự mãng loạn vũ, họ không thể không lùi lại.

Mà Triệu Mãn Duyên bản thân cũng tròn mắt, có chút không thể tin được nhìn xem cự hình hỏa mãng tùy ý phá hủy trong mảnh cồn cát này!

“Nó đi xuyên qua, nó cứ như vậy đi xuyên qua? ?” Triệu Mãn Duyên tự mình lẩm bẩm.

Kết giới Thiên Màn Hoa Hạ rõ ràng vẫn còn, con hỏa mãng này rốt cuộc làm thế nào đến được chỗ bọn họ, điều này hoàn toàn vi phạm lẽ thường của ma pháp a! !

“Pháp thuật phòng ngự dường như vô hiệu đối với kỹ năng hủy diệt của hắn, hoặc là nói ma pháp hủy diệt của hắn có thể xuyên thấu phòng ngự nguyên tố. Nhất định là có liên quan đến thiên phú bẩm sinh của hắn, khó trách Minh Bộ Tùng lại bị hắn một chiêu đánh sập. Chắc chắn là Minh Bộ Tùng cũng không ngờ kỹ năng phòng ngự của mình không phát huy tác dụng!” Tương Thiểu Nhứ suy nghĩ cực nhanh nói.

Đã hai lần, lần trước mọi người đã không hiểu, cát bảo của Triệu Mãn Duyên làm sao không có tác dụng gì.

Lần thứ hai này, hỏa mãng càng xuyên qua kết giới nước, rất rõ ràng đây không phải do năng lực phòng ngự của Triệu Mãn Duyên không được, mà là đặc tính ma pháp của đối phương!

Loại đặc tính ma pháp này tương đối hiếm thấy, nhất định có liên quan đến thiên phú bẩm sinh!

“Nếu pháp thuật phòng ngự vô hiệu đối với kỹ năng hủy diệt của hắn, vậy cuộc chiến đấu này còn có ý nghĩa tiếp tục sao? Tất cả chúng ta một khi ma cụ và ma giáp sử dụng xong, liền là bia thịt của hắn! !” Triệu Mãn Duyên đầy bụi đất nói.

Hai đợt ma pháp này đánh tới, trực tiếp buộc mọi người phải dùng bốn kiện ma cụ phòng ngự. Ban đầu ma cụ phòng ngự loại đều là dùng để phòng thân, là tuyến phòng ngự cuối cùng trong cuộc đấu ma pháp của mọi người, nhưng mới giao phong thời gian ngắn như vậy, họ đã phải trả cái giá đau đớn thảm khốc như vậy!

“Ta cùng Tương Thiểu Nhứ cùng nhau hạn chế hắn, lão Ngải, ngươi tốt nhất có thể gây đủ áp lực cho những người khác của bọn họ.” Nam Giác lập tức nói.

Tương Thiểu Nhứ là pháp sư hệ tâm linh, có thể nói là khắc tinh của pháp sư hủy diệt.

Nhưng Nam Giác tin rằng đối phương không thể không có phòng ngự tâm linh. Tương Thiểu Nhứ liên tục gây áp lực tâm linh cho đối phương, bên phía Tương Thiểu Nhứ lợi dụng ma pháp hệ âm cưỡng ép quấy rối, khiến pháp sư hủy diệt tên là Thụy Địch không thể tiếp tục sử dụng ma pháp cao giai!

Làm như vậy, tương đương với hy sinh hai người họ để kiềm chế một người đối phương, cho nên Ngải Giang Đồ, Triệu Mãn Duyên, Mục Đình Dĩnh ba người cần đối mặt với bốn người còn lại của nước Đức.

Nhưng không có lựa chọn khác, thiên phú bẩm sinh đáng sợ của gã pháp sư hủy diệt kia, một người cũng đủ để dễ dàng phá hủy toàn bộ đội hình của họ. Không toàn lực ứng phó đi ngăn chặn, căn bản không cần chờ đến lượt thay thế nhân viên, họ đã thảm bại rồi.

“Có thể tìm ra đối sách không, gã đó không có lý do thật sự không nhìn phòng ngự, trong đó nhất định có cái gì đó chúng ta chưa phát hiện!” Triệu Mãn Duyên nói.

“Ngươi tự đi mà suy nghĩ đi!” Mục Đình Dĩnh hừ lạnh một tiếng, lại cùng Ngải Giang Đồ nghênh chiến mấy người khác của đội ngũ nước Đức.

Triệu Mãn Duyên không cam lòng, nhưng hắn không thể lại để bản thân cũng bị cuốn vào.

Nếu ma pháp hủy diệt của gã đó không thể phòng ngự, thì không đến mức ma pháp của những người khác bọn họ cũng đành bó tay chịu trói! !

Chỉ có thể tìm cơ hội xử lý trước những người khác của bọn họ, sau đó mới chậm rãi xử lý gã pháp sư khủng khiếp này!

Quay lại truyện Toàn Chức Pháp Sư

Bảng Xếp Hạng

Q.1 – Chương 1343: Nhìn thấu hắc ám trình tự

Chương 3020: Giao thủ Khổng Hoài

Chương 3019: Cự thành