» Q.1 – Chương 1084: Phi Xuyên Ngai Lang!
Toàn Chức Pháp Sư - Cập nhật ngày May 1, 2025
Chương 1084: Phi Xuyên Ngai Lang!
Venice Người Hoa Mây Lan Cao Cấp Pháp Sư Hội Sở.
Giang Dục càng nghĩ vẫn không hiểu rõ lắm sư phụ mình coi trọng Thú Hồn kia rốt cuộc là gì, mà lại còn khiến một phó trưởng lão thần điện đến tranh giành, thế là không nhịn được hỏi: “Sư phụ, người mua Thú Hồn đó cho Mạc Phàm là gì vậy ạ? Lợi hại lắm sao?”
“Thật ra, ta cũng bất ngờ khi thấy thứ này ở hội chợ ma pháp Venice. Cái Thú Hồn đó bản thân không đặc biệt gì, người tinh mắt sẽ không bỏ ra 3 ức phí công mua sắm, cho dù đem đến đấu giá, cùng lắm cũng chỉ được 2 ức thôi…” Bàng Lai thử uống cà phê Ý, vừa đưa vào miệng liền phun ra.
“Sư phụ, người vẫn nên uống trà đi.” Giang Dục liền pha trà, châm cho Bàng Lai, rồi hỏi tiếp: “Vậy sao người lại bỏ ra 3 ức, chẳng lẽ lại thật sự bực mình với lão thái bà có thế lực ngang ngược kia?”
“Ta với nàng bực mình?” Bàng Lai nhướng mày, hừ lạnh nói: “Ta nói cho ngươi biết, nếu không phải trước đó ta đã hứa cho Mạc Phàm, và cũng vì tiểu tử này quả thật vì quốc gia cống hiến, ta đã mua lấy rồi đợi ngày nào ngươi tốt nghiệp sẽ tặng làm quà, tiếc là triệu hoán thú thứ nguyên của ngươi một con là nham hệ, một con là yêu linh, cầm Thú Hồn đó không thật hữu dụng…”
“Thật tốt vậy sao, nhưng người không phải nói chỉ là thống lĩnh thú bình thường thôi mà.” Giang Dục hỏi.
“Đó là trong mắt các chuyên gia khác rất bình thường, nhưng trong mắt sư phụ ngươi, người có kiến thức uyên bác, kiến thức sâu rộng, thì lại không giống. Nếu ta chưa từng đến Cực Nam Băng Giới, ta cũng sẽ mắt kém để nó chạy mất khỏi tầm mắt ta.” Bàng Lai dùng trà súc miệng một phen, loại bỏ mùi cà phê mới lại từ từ thưởng thức trà. Uống đi uống lại, vẫn là trà Trung Quốc ngon nhất, đồ ngoại quốc, tất cả đều là nước bùn nhão!
“Cực Nam Băng Giới, Nam Cực?” Mặt Giang Dục lộ vẻ kinh ngạc.
“Đúng vậy, nơi đó mới thật sự là cấm địa của loài người, mênh mông vô tận, băng hàn đến cực điểm, mà yêu ma có thể sinh sống ở đó, ai, sao một chữ mạnh nói cho rõ ràng đây, nhớ ngày đó chúng ta bước vào Cực Nam Băng Giới khoảng mười vạn mét, liền suýt chút nữa gặp nguy cơ toàn quân bị diệt, phải biết chúng ta thế nhưng là một đám siêu giai pháp sư, dù tu vi so với hiện tại có chênh lệch nhất định, cần ta lại đi Nam Cực lần nữa, ta cũng nhất định từ chối!” Bàng Lai hồi tưởng lại chuyện xưa, trà nóng trên tay uống một hơi cạn sạch mà không cảm giác gì, như thể thân thể mình đã đặt mình vào trong trời đông giá rét mênh mông, không có bất kỳ nhiệt độ nào.
“Trên đời này lại còn nơi sư phụ người cũng không dám đi sao?” Giang Dục càng lúc càng kinh hãi.
Miêu tả về vùng đất Nam Cực càng ít ỏi, không phải không có pháp sư cường đại đến đó, thật sự nơi đó chính là khu vực đen.
Các quốc gia yêu ma khác, phần lớn yêu ma tùy tiện, mật độ kinh người, tại vùng đất Nam Cực kỳ thật không hề gặp yêu ma, yên lặng như tờ…
Nhưng nếu vận khí không tốt, đụng phải một hai con như vậy, phần lớn đừng nghĩ còn sống trở về.
Bàng Lai cũng coi như tuổi trẻ nóng tính, trong lĩnh vực siêu giai như cá gặp nước, đặc biệt tìm đường chết đi theo một đám “người chí lớn” đến Cực Nam Băng Giới, sau lần đó, Bàng Lai liền thành thật gia nhập cung đình, chăm chỉ tu luyện, chăm chỉ dạy đồ đệ, cũng không dám tùy tiện đi lang thang nữa.
Ngay cả với tu vi hiện tại, khi nhắc đến Cực Nam Băng Giới, cũng cảm thấy sợ hãi.
“Chuyện trước kia không muốn nói nhiều nữa, ngươi không phải muốn biết vì sao ta coi trọng Thú Hồn đó sao?” Bàng Lai không hồi tưởng nữa, trở lại chủ đề ban đầu.
“Chẳng lẽ Thú Hồn đó là đào được ở Cực Nam Giới?”
“Đúng vậy, khi cỗ Băng Hồn Chi Lực đó lan tỏa đến tay ta, ta lập tức xác định Thú Hồn này đến từ Cực Nam Băng Giới, cũng chỉ có thế giới băng hàn cực khổ nơi đó mới có thể thai nghén ra Băng Hồn như vậy. Không có gì bất ngờ, đó hẳn là phi xuyên ngai thú, bản thân lực lượng hệ thú của nó chênh lệch rõ ràng so với yêu thú cấp thống lĩnh thông thường, nhưng Băng Hồn mạnh nhất, sẽ trong lĩnh vực băng lạnh kích phát ra khả năng chiến đấu vô hạn.” Bàng Lai nói.
“Cũng tức là thêm một thuộc tính Băng sao?”
“Ai, thứ này ta rất khó dùng lời miêu tả cho ngươi, chờ tên kia giúp sói của nó tiến giai thành công, trong cuộc thi đoạt bảo ngươi sẽ biết ta nói tới loại Băng Hồn này cường đại cỡ nào.”
“Cũng phải, đã đến từ loại địa phương đó, nhất định rất bất thường.”
…
…
Trong sân huấn luyện riêng, một tiếng gào thét sắc bén lập tức chấn động đến sân bãi rung chuyển dữ dội, tạo nên thú thế càng làm cho mười mấy con thuyền sông xung quanh cũng theo đó rung lắc dữ dội.
Mọi người xung quanh đều nghe thấy âm thanh, sợ hãi nhìn sân huấn luyện.
May mắn đây là sân huấn luyện ma pháp, nếu đổi sang truyền ra âm thanh như vậy trong các công trình khác, trong nháy mắt sẽ bị đội trật tự đô thị Venice bao vây lại.
“Ha ha ha ha, thành công rồi, lão già Bàng Lai này quả nhiên có bản lĩnh lớn!” Tiếng cười lớn của Mạc Phàm lập tức vang vọng trong sân huấn luyện.
Theo những trình tự cẩn thận mà Bàng Lai đã nói, Mạc Phàm vậy mà thật sự hoàn thành tiến giai cho Tật Tinh Lang.
Giờ phút này, Mạc Phàm đã thu hồi thần thức, mắt không chớp nhìn chằm chằm Tật Tinh Lang, muốn tận mắt chứng kiến Tật Tinh Lang sau khi tiến giai lột xác!
Tứ chi Tật Tinh Lang gần như giãn ra đến cực hạn, xương cốt và thân thể đều như bị cưỡng ép kéo ra, cơ bắp vốn dĩ lộ ra vài phần mềm mại cũng bành trướng vài phần, phô bày sức mạnh dồi dào, tràn đầy cảm giác lực của dã thú!
Lông tóc bay múa, ngay cả màu sắc cũng đang thay đổi, màu xanh đậm ban đầu bất ngờ biến thành màu trắng, là loại trắng lạnh nhìn qua vô cùng lãnh ý, mang theo một chút ánh băng lam!
Ban đầu Mạc Phàm tưởng sẽ có một cỗ lãnh ý cường thế bao trùm tới, nhưng Mạc Phàm chỉ cảm nhận được cỗ dã tính lạnh lùng phát ra từ thân Tật Tinh Lang, không hề trương dương nóng nảy, nhưng Băng Diễm lộ ra từ đôi đồng tử kia lại có một loại cảm giác ngạt thở cực kỳ nguy hiểm!
Mạc Phàm biết trong mắt nó không đốt lên ngọn lửa, chỉ là hơi lạnh một chủng loại giống như ngọn lửa vậy phiêu diêu hình thái, bao gồm vai, khuỷu tay, mông đuôi và đuôi mạt chỗ, toàn bộ đều có loại mị băng này chập chờn!
Ngoài ra, bên ngoài lớp da lông, từ vai đến lưng, lại từ lưng đến chi sau, phía trên bao phủ một tầng khải giáp Băng Cốt như điêu khắc băng mài dũa, dán chặt trên cơ bắp cường tráng của Tật Tinh Lang, càng làm nổi bật sự cao quý không thể xâm phạm của lãnh chúa thú!
“Cái này… Chẳng lẽ là thuộc tính Băng sao?” Mạc Phàm nhìn Tật Tinh Lang lột xác, trong lòng vô cùng kinh ngạc.
Thuộc tính đã thay đổi, điều này tự nhiên là chuyện tốt, dù sao Tật Tinh Lang trước đó mang thuộc tính Phong, kỳ thật rất yếu ớt, chủ yếu vẫn dựa vào thú lực bản thân Tật Tinh Lang để chiến đấu.
Hiện tại biến thành thuộc tính băng, nhưng Mạc Phàm không quá có thể vui vẻ trở lại, bởi vì băng chi khí tràng phát tán ra trong khí chất tuyết ngai toàn thân của Tật Tinh Lang sau khi lột xác không hề mạnh chút nào, ngay cả nhiệt độ không khí cũng không hề hạ xuống theo.
Ít nhiều gì một ma pháp băng mạn hệ Băng sơ giai cũng có thể đạt tới hiệu quả của máy điều hòa trung tâm, sao thân Tật Tinh Lang sau khi lột xác lại không có.
“Không phải chỉ kế thừa ngoại hình, mà không kế thừa lực lượng thuộc tính Băng đi, vậy thì có điểm đáng tiếc.” Mạc Phàm lầm bầm lầu bầu nói.
“Ninh~~~ ninh~~~~~~” Tiểu Viêm Cơ thì khá đơn thuần, thấy Tật Tinh Lang tiến giai thành công, lập tức nâng hoa hoan nghênh, cái tiểu thí | mông xoay tròn, muốn bao nhiêu vui sướng có bấy nhiêu vui sướng.
“Được rồi, không kế thừa thì không kế thừa đi, có thể trở thành thống lĩnh thú thuần túy cũng giống vậy rất ngầu, ha ha ha, Lão Lang, sau này ngươi chính là Bạch Lang!” Mạc Phàm cũng là người lạc quan.
Tính cả tất cả tiêu xài, đại khái hết 4.5 ức, thành công để Tật Tinh Lang biến thành thống lĩnh, đây đã là lời lớn rồi.
Dù sao một sinh vật cấp thống lĩnh sức chiến đấu ngang với sáu bảy pháp sư cao giai, bồi dưỡng một pháp sư cao giai tiêu tiền cũng không chỉ trăm triệu đâu!
Nói thế nào đây, Tật Tinh Lang lột xác không mạnh đến kinh người như Mạc Phàm mong đợi, nhưng cũng không làm mình thất vọng, thống lĩnh chính thống, bây giờ mình dù chỉ dùng hệ triệu hoán, đoán chừng cũng có thể nhẹ nhõm diệt đi một vài tiểu đội quốc phủ!
“Tuy nhiên, ngoại hình này thật đẹp trai, cảm giác giống như vua trong loài sói, sau này ngươi có thể đánh ra một mảnh lãnh địa thuộc về mình trong không gian thứ nguyên!” Mạc Phàm vỗ đầu Tật Tinh Lang, vừa cười vừa nói.
“Ngao ô~~~~~~~~! ! !” Tật Tinh Lang cũng hưng phấn không thôi, liên tiếp gào mấy tiếng, chấn động đến một đám người ở thủy nhai Venice nghiêng thuyền lật.
“Trong cuộc thi đoạt bảo, chúng ta có thể đại hiển thần uy, đến lúc đó phải kiếm về tất cả tiền chúng ta đã tiêu gần đây!” Mạc Phàm ôm chí lớn nói.
“Ngao ô! ! !”
“A hô! ! !”
Lão Bạch Lang rất dã tính của loài sói, thích nhất làm chuyện cướp đoạt, vừa vặn bước vào cấp thống lĩnh, thời điểm đại hiển thần uy sắp tới rồi.
Mà Tiểu Viêm Cơ cũng kích động gào, âm thanh lại tinh tế như linh, khuôn mặt nhỏ hưng phấn a… Cuối cùng có thể đi theo ba ba và sói thúc thúc đi làm xằng làm bậy đốt giết tranh đoạt, tốt mở sâm, tốt mở sâm a!
…
Mạc Phàm nói tin tức tiến giai thành công cho Giang Dục, Giang Dục cũng tiện thể nói cho Mạc Phàm một lần về sự tồn tại của Thú Hồn kia, chỉ là Giang Dục lúc đó nghe sư phụ mình nói, không nghe được đầy đủ, cũng không biết Băng Hồn gọi là gì có thật sự mạnh lắm không, cho nên chỉ nói cho Mạc Phàm đại khái nguyên do, nhiều cũng nói không rõ ràng.
“Phi xuyên ngai thú… Được, sau này gọi ngươi Phi Xuyên Ngai Lang đi!” Mạc Phàm hăng hái đặt tên lại cho Tật Tinh Lang!
Phi Xuyên Ngai Lang, nghe vào giống như là con sói thần tuấn bay trên mái hiên đi vách tường trong loại cao nguyên sông băng này, thật phù hợp với ngoại hình bây giờ của nó.
“Ngươi có thử sức chiến đấu của nó chưa, sư phụ ta nói là rất mạnh.” Giang Dục hỏi.
“Chưa, ta để nó tự về triệu hoán vị diện đi đoạt địa bàn, cảm giác cũng giống như đại bộ phận thống lĩnh hệ thú thôi.” Mạc Phàm nói.
“À, chính ngươi tự tìm hiểu thêm đi, sư phụ ta hẳn là sẽ không lừa ngươi, nó nói mạnh, khẳng định có chỗ mạnh.” Giang Dục nói.
“Không sao, là thống lĩnh chính thống, ta đã rất thỏa mãn!”
“Cũng phải, hệ triệu hoán bây giờ của ngươi sức mạnh không kém hơn ta, huống chi hệ triệu hoán của ngươi còn là tu luyện thứ ba…” Giang Dục nói.